24
225

Trở Về

Sài Gòn, ngày 31 tháng 08 năm 2022

Chào bạn,

Gửi đến bạn và gia đình một lời chúc sức khỏe. Chúc bạn và gia đình mình một đêm an lành, bình an, hạnh phúc.

Dạo gần đây bạn có khỏe không?. Hôm nay, ngày cuối cùng của tháng tám năm 2022. Cũng rất lâu rồi mình mới được ngồi đây. Thật trọn vẹn! mình dành trọn tâm trí để trải lòng cùng bạn một đôi dòng của nhịp đập tuổi trẻ mình. Chặng hành trình mà tất thảy ai cũng phải đi qua, nếu muốn lớn khôn trở thành người. 

voquyen.com
Sài Gòn, ngày 30.08.2022

Từng ngày, từng ngày cứ thế nối đuôi nhau lướt qua cuộc đời của mỗi chúng ta. Chính bản thân mình hiểu rất rõ về ý nghĩa. Sự quý báu của thời gian mình đang may mắn được có.

Kể từ ngày, mình quyết định nhổ neo 14.02.2019. Để bắt đầu cuộc hành trình vượt biển lớn trên con thuyền của chính mình. Hòng khám phá những giới hạn của bản thân. Chinh phục bến bờ của những giấc mơ, khát khao, hoài bão, hy vọng. Cũng như mang đến ấm êm, hạnh phúc cho những người thân thương xung quanh mình. 

Nhưng mình nào đâu biết được rằng. Biển cả vận hành không giống như cách nghĩ của một câu thanh niên chưa một lần ra khơi nghĩ. Trước giờ cậu chỉ nhìn ngắm biển cả từ bờ. Với cậu, thì biển cả thật mênh mông, bình yên, xanh biếc, đầy mộng mơ, mơ mộng.

Để rồi, bằng tất cả sự non dại, ngây ngô. Cậu lao mình tiến về phía đại dương kia.

Rồi chuyện gì đến ắt cũng phải đến. Đó là lúc, cậu thực sự đối diện với sóng gió trên con thuyền của mình. Và kết cục thì ắt hẳn bạn cũng đã rõ.

Giữa đại dương mênh mông ấy. Con thuyền của cậu tan tành, vỡ vụn. Mọi thứ mà cậu có chìm sâu vào lòng đại dương. Bản thân cậu thì chới với, chơ vơ giữa dòng nước. Khoảnh khắc ấy, bầu trời chỉ toàn là bóng đêm với cậu. Cậu lạnh cóng. Cậu hoảng hốt. Cậu vô vọng, bất lực khi nhìn mọi thứ cậu có dần trôi xa, tuột khỏi tầm tay cậu.

Những thứ ấy, đó là rất nhiều ngày tháng cậu cần mẫn tích góp trong cam khổ học tập và làm việc. Đó là dòng lệ chảy dài trên đôi má, trong nhiều đêm trường thức trắng khi cơ thể cậu không thể chịu nỗi, nhưng cậu vẫn cắn rắn, gồng mình cho đến sáng.

voquyen.com
02 sáng bên trong nhà máy. (ảnh chụp 2017)

Và cạnh bên đó, còn là tất cả những gì cậu yêu thương và trân quý nhất. Cậu đã đánh đổi bằng tất cả những gì mình có.

Cậu đã khóc thét lên giữa màn đêm kia. Nhưng có ai nghe?. Nhưng có ai thấu?. Có chăng cũng chỉ mình cậu!. Xin bạn hiểu cho rằng, đây là dòng cảm xúc đang tuôn chảy trong tâm trí mình. Mình viết ra cho thỏa lòng, cũng để lưu lại đây những tháng ngày thật khó phai dấu trong đời. Chứ mình không có ý cầu tìm sự ủi an, hay thương hại. Cảm ơn bạn đã đọc đến đây!.

Ấy rồi, khi thấm tận nỗi cô đơn, giá băng, lạnh lẽo. Cậu phờ phạt, linh hồn cậu như tan tành, vụn vỡ. Với cậu lúc này, tâm trí cậu chẳng nghĩ được điều gì khác hơn ngoài sự sinh tồn. Để có thể tồn tại giữa đại dương mênh mông ấy. Cậu bám vịn vào tất cả những cậu thấy trước mặt mình.

Và rồi đường chân trời cũng dần hiện lên những vệt sáng. Bình minh đến, mang theo những tia nắng ấm áp soi rọi. Sưởi ấm cho cơ thể, trái tim cậu. Và đó cũng là ánh sáng để những con thuyền khác có thể thấy cậu. Cưu mang, cứu vớt cậu ngay lúc tăm tối nhất của cuộc đời cậu.

voquyen.com
Bầu trời tối nhất là ngay trước lúc bình minh.

Trận bão dù có lớn đến mấy đi chăng nữa. Thì khi nó đi qua. Bầu trời sẽ trong xanh trở lại. Từ muôn thuở đó như là một điều bất biến, bất di và bất dịch. Do vô minh nên cậu không nhận ra định luật ấy. Để rồi cậu cứ tự dằn vặt, trách móc bản thân. Cậu sống trong dè dặt, nỗi sợ hãi cứ đeo bám lấy cậu.

Trước ánh nhìn của mọi người xung quanh, bè bạn, những người thương yêu cậu. Trông thấy bộ dạng ướt sũng, chới với của cậu lúc này. Dù không cố ý nhưng họ cũng thấy họ đang hơn hẳn cậu. Họ nhìn cậu và đối xử với cậu bằng lòng thương hại. Không phải nói đó là ánh mắt xem thường, thiếu tôn trọng cậu. Trái tim cậu rỉ máu trong đau đớn không biết bao lần khi cậu gặp những người bạn thân, những người mà cậu tin yêu, hy vọng nhất.

Khi đang nổi trôi giữa đại dương bao la ấy. Giữa muôn trùng con sóng xô. Trong cơn đói, rét, lạnh cóng. Cậu may mắn được lên con thuyền Hải Nam.

voquyen.com
Hải Nam ngày 31.08.2022

Và chính từ đây, cậu có phương tiện để trở về đất liền. Cậu có bữa ăn để nuôi thân hằng ngày. Cậu được quan sát, trải nghiệm, học tập, tích lũy những nền tảng cho chuyến ra khơi trở lại của cậu. Cậu có những người bạn mới. Cậu được tìm về với chính bản thể tinh khôi, thuần khiết của cậu. Cậu trở lại là chính cậu, cậu ngoan cường, mạnh mẽ, cứng rắn, bản lĩnh và đong đầy hơn. Cậu nhìn thấu suốt, tường tận nhiều vấn đề hơn. 

Và ngày hôm nay, cậu xin lưu giữ lại khoảnh khắc vô giá này.

Để biết rằng, cuộc sống mỗi ngày với cậu luôn là màu nhiệm. Ngay chính trong khoảnh khắc này. Mọi phép màu đều có thể xảy ra. Cho dù vấn đề đang xảy đến với cuộc đời cậu có tăm tối đến mấy đi nữa.

Cũng như cậu, bạn hãy vững tin một điều rằng. Khi mặt trời lên, mọi bóng đêm sẽ bị xua đi. Rồi mọi thứ sẽ lại tươi sáng trở lại. 

Chính con người của tôi và bạn đó là một cuộc hành trình. Chúng ta vừa là người lữ khách, cũng vừa là cuộc hành trình của chính mình. Mình không biết câu chuyện của đời bạn. Ngay lúc này, bạn đang viết nó như thế nào?. Nhưng mình tin rằng, tất cả đều là câu chuyện của riêng bạn. Không ai có thể viết câu chuyện ấy thay bạn. Chỉ duy nhất bạn là người viết nên câu chuyện của đời bạn.

Mình cũng vậy, bằng sự kỷ luật trong tư duy, lời nói, và hành động. Mỗi ngày, mình vẫn miệt mài viết nên câu chuyện về đời mình. Sống một cuộc sống đầy giá trị và ý nghĩa nhất.

voquyen.com
www.voquyen.com

Trời cũng đã khuya, bài viết cũng đã dài, trong một cơ thể đã rệu rã sau một ngày làm việc. Đôi dòng cảm xúc của một ngày cuối tháng tám. Nghĩ sao mình viết vậy. Mong mỏi duy nhất của mình muốn gửi gắm khi bạn đã đọc đến dòng cuối cùng này. Đó chính là: “Hiện tại với bạn dù có ra sao, cũng chẳng sao cả. Chỉ cần bạn không bỏ cuộc thì mọi phép màu sẽ xảy đến với cuộc đời bạn”. 

Đây cũng là điều mà mình đã khắc ghi trong sâu thẳm trái tim mình!.

Chúc bạn luôn vững tin, mọi bóng đêm rồi sẽ bị xua tan bởi mặt trời trong trái tim mình.

I 11:49 PM, 31.08.2022 I

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2022

www.voquyen.com