42
221

Quyết Định Và Hành Trình

Sài Gòn, ngày 29 tháng 03 năm 2022. 

Chào bạn,

Khi tôi ngồi vào nơi góc quen của mình mỗi ngày. Cũng là lúc một ngày tròn đầy, vô giá nữa của tôi và bạn vừa đi qua. 

Chúc bạn và gia đình một đêm an lành, bình an!. 

Mấy hôm nay, mình hay trăn trở. Nghĩ suy về chính bản thân mình. Về những điều mình vừa đi qua trong chặng hành trình tuổi trẻ mình ở giai đoạn này!

Thấm thoát ấy vậy mà đã hơn hai năm. Kể từ ngày mình nhen nhóm có ý định vượt thoát, vươn mình ra khỏi vùng an toàn của bản thân. Để đặt đôi chân trên cung đường khai phá những giới hạn, tiềm năng. Bước vào những miền đất mình chưa từng đến. Và chinh phục những giấc mơ của đời mình.

Phút giây này, khi nhìn vào đoạn đường mà mình đi được vừa qua. Thật không hề dễ dàng, dễ chịu một chút nào cả. Góp nhặt lại mọi điều, tất thảy là những bài học vô cùng giá trị với mình trên chặng đường phía trước.

Nhưng để có được góc nhìn như ngày hôm nay. Sự điềm tĩnh, thấu suốt, vững vàng. Cũng như sự hiểu thêm về chính mình mỗi ngày. Và con đường mà mình đang tiến bước ngày một hiển hiện rõ ràng hơn. Không còn cách nào khác, đó là lòng can đảm. Mình vượt thoát khỏi nỗi sợ hãi, mạnh dạn bắt đầu những bước chân đầu tiên.

voquyen.com
Tết gala cùng team Intel. ( White Place – 2019)

Gửi đến bạn một bài viết từ 2019. Một trong những bước chân đầu tiên trên chặng hành trình của mình.!

Sài Gòn, ngày 31 tháng 07 năm 2019. 

Chào bạn,

Ngày cuối cùng của tháng 07 năm 2019. 

Tôi vừa về đến nhà từ lớp Be big boss. Với tôi hôm nay là một ngày tròn vẹn. Tôi được sống, được dấn thân, để hết mình với những điều mà bản thân mình chọn. Không ngừng nỗ lực mỗi ngày, để thay đổi bản thân mình tốt lên dù chỉ một chút thôi. 

Tôi cảm thấy bản thân mình thật may mắn khi biết đến thầy. Biết đến lớp Be và những anh chị doanh nhân nơi đây. Những khi tôi cảm thấy cạn kiệt nguồn năng lượng để bước tiếp trên hành trình của mình. Qua những câu chuyện và bài học từ thầy, từ các anh chị trên lớp. Tôi như được tiếp thêm nguồn năng lượng và niềm tin để bước tiếp. 

Lớp Be 2019.

Không có bất cứ một điều gì là dễ dàng cả và thành công cũng vậy. Nó là một quá trình, đòi hỏi cả ngàn hành động nhỏ và ti tỉ thứ để chạm được. Ta phải xác định rõ ràng con đường mình đi. Tin vào những gì mình chọn và điều quan trọng nhất là ta phải luyện tập miệt mài với chúng. 

Nói một chút về cái bài tôi chia sẽ bên dưới. Cái ngày này của một năm về trước. Lúc này tôi còn đang đi làm trong nhà máy. Công việc của tôi là làm kỹ thuật viên, nên sẽ đi ca. Một ca làm việc trong nhà máy sẽ là 12h. Với ca ngày thì sẽ từ 7h sáng đến 7h tối. Còn ca đêm thì sẽ từ 7h tối đến 7h sáng. 

Kỷ niệm khó quên tại nhà máy Intel (02.09.2018)

Văn hóa công ty của Mỹ nên chuyện ngủ là hoàn toàn không thể. Nên một ca đêm sẽ thức trọn 12h. Những trải nghiệm mà suốt cuộc đời tôi sẽ không quên được. Việc của chúng tôi là phải hoàn thành công việc của mình một cách hiệu quả và đảm bảo đúng tất cả các quy định trong nhà máy. 

“Thức đêm mới biết đêm dài”, mỗi khi lên ca đêm là sức khỏe nó xuống khủng khiếp. Luôn bên tôi ngày đó là một cuốn sách. Vào các khung giờ giải lao ban đêm, sau khi ăn xong. Tôi chọn cho mình một góc ở cănteen. Sau đó tôi ngấu nghiến, đọc các câu chuyện từ quyển sách mà tôi chọn. Và lúc đó tôi chỉ biết là phải hết mình và làm thật tốt với công việc hiện tại. 

Tôi chọn cho mình một góc ở cănteen.

Nhưng đâu đó trong tiềm thức của mình thì tôi muốn cuộc sống của mình nó sẽ khác đi một chút. Phải tìm ra cho mình một hướng đi, phải ra ngoài để cảm nhận cuộc sống này nó thú vị ra sao? Phải bay đến nhiều nơi? Phải làm nông trại?…Nhưng nỗi sợ, sợ thay đổi, sợ nguy hiểm, sợ ba mẹ lo…. Những điều này nó kiềm hãm đôi chân của tôi. 

Cho đến hôm nay, một năm sau. Tôi chọn thoát ra khỏi vùng an toàn. Thoát ra khỏi chính suy nghĩ đã được đóng đinh từ trước của mình. Tôi chọn sống một cuộc đời có ý nghĩa. 

Tết gala cùng team Intel. ( White Place – 2019)

Sau bài học hôm nay trên lớp, tôi biết rõ ràng con đường mình đi là như thế nào. Ngày từng ngày tôi đang thực hiện để hoàn thành mục tiêu của mình. 

Và tôi biết rằng, không ai có thể giúp tôi. Nếu bản thân tôi không tự nỗ lực. Và cũng chỉ có tôi mới tự vực bản thân mình dậy được mà thôi. Phải tự mình thắp đuốc lên và tự bước đi trên đôi chân của chính mình.

Cảm ơn thầy Nguyen Thai Duy, thầy đã gieo những hạt mầm tích cực và năng lượng nhất trong suy nghĩ của em. Cảm ơn các anh chị trong Be về những câu chuyện mà anh chị chia sẻ với em. 

Thầy Duy (ảnh chụp tại Vịnh Vân Phong – Khánh Hòa 2019)

Cảm ơn vì bạn đã dành thời gian quý báu của mình để đọc những dòng suy nghĩ này.

Mình có viết về chuyến hành trình khám phá, chinh phục điểm cực đông của tổ quốc Việt Nam. Mời bạn cùng dõi theo.

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2022

www.voquyen.com

Show Comments

No Responses Yet

Leave a Reply