39
373

Xua Tan Bóng Đêm

Sài Gòn, ngày 14 tháng 03 năm 2022.

Chào bạn,

Chúc bạn, và gia đình mình một đêm an lành, hạnh phúc.

Ngày đầu tuần của  bạn trôi qua như thế nào?. 

Mỗi ngày mình luôn giữ thói quen đọc và viết. Và mình biết rằng, có những người thân thương, yêu mến mình. Hằng ngày, mọi người vẫn không quên dành ra chút thời gian quý báu trong đời. Tìm vào đây để đọc những dòng suy tư mà mình đang viết lúc này. Mình xin gửi lời tri ân sâu sắc nhất đến bạn. Cảm ơn bạn vì mọi điều!.

voquyen.com

Có những ngày, mình đã để bạn thất vọng vì không thấy bài viết mới của mình. Ví dụ như ngày hôm qua. Mình đã không thể hoàn thành được một bài viết, để gửi đến bạn.

Bạn biết không, đó là những ngày. Khi cơ thể và tâm trí mình chúng dường như đã biểu tình. Một ngày mà mình đã để cơ thể và trí óc hoạt động xuyên suốt hơn mười bảy tiếng. Bắt đầu từ 4h30 sáng. Và mình ngồi vào nơi góc quen mỗi ngày khi 10h30 tối.

Mọi thứ đã chuẩn bị xong. Nhưng trong đầu mình như bầy ong vừa vỡ tổ. Cứ ong ong, oang oang. Không còn cách nào khác, mình phải chịu thua trước cuộc biểu tình này. 

voquyen.com

Viết tới đây. Mình thấy tự hào về ba, mẹ. Ba mẹ mình thật phi thường. Với mình ba mẹ là hai vị Phật Sống giữa thế gian mà mình may mắn gặp được trong đời này. Ba mẹ mình quần quật làm lụng từ lúc trời còn tờ mờ sáng cho đến tối. Mình lớn lên từ gia đình nhà nông. Mà nghề nông thì các bạn biết rồi đó. Suốt ngày phơi mình ngoài rẫy, ngoài ruộng. Lúc về nhà cũng chưa xong việc. Chưa kịp thở. Mẹ lại tiếp tục lui cui ra vườn, cắt từng cọng cỏ cho đàn bò, đàn dê.

Giờ phút này đây, lòng mình như quặn thắt lại. Mình nấc nghẹn vì thương ba, thương mẹ. Càng thương ba mẹ bao nhiêu, trái tim mình lại nhói lên bấy nhiêu. Nhưng hiện thực hôm nay vẫn là hiện thực. Mình chưa thể thay đổi được bất kỳ một điều gì để hụ hợ, giúp ích gì cho ba mẹ đỡ cực hơn ngay lúc này. 

Mím thật chặt môi, mình nén lòng lại. Tâm trí mình thêm bền chặt với con đường mà mình đang hướng tới. Chỉ có sự quyết tâm, bền chí. Mình kiên quyết đứng lên từ tất cả những gì mà mình đang có hôm nay. Học thức, trải nghiệm, vốn sống, kỹ năng,…và quan trọng nhất trong đó chính là gương tận tụy. Trái tim yêu thương rộng lớn, bao dung như biển trời bao la, vời vợi. Tất cả những gì mà ba mẹ đã gửi trao đến anh em con.

voquyen.com

Giờ này chắc ba mẹ đã say ngủ sau một ngày mệt nhoài. Trời Sài Gòn đã chìm vào giấc khuya. Con đang ở đây. Và ghi lại những cảm nhận chân sâu nhất của chính mình. Trong một giai đoạn đầy ắp những gập ghềnh, khắc khoải trên chặng hành trình cuộc đời mà con đang đi qua. 

Trên con đường mà con đang tiến bước. Điều gì sẽ chờ đón con tiếp theo? Đó sẽ là ánh bình minh, hay bóng đêm?

Nhưng con sẽ không biết một điều gì cả nếu con không dũng cảm bước đi. Ngay lúc này đây, lửa trong lòng con như cháy bừng. Bằng sự kỷ luật trong tư duy, lời nói và hành động mỗi ngày. Nhất định mọi bóng đêm phía trước trên con đường mà con đang bước sẽ bị xua tan đi. 

Và đón chờ con trên con đường này nhất định sẽ là ánh bình minh rạng ngời.

Con xin cảm ơn ông bà tổ tiên, cảm ơn ba mẹ đã cho con thân thể khỏe mạnh này.

Cảm ơn tất cả những người đã giúp đỡ, vực dậy, và nâng đỡ tâm hồn tôi.

Cảm ơn tất cả mọi điều đã đến, đang đến và sẽ đến với cuộc đời con.

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2022

www.voquyen.com

Show Comments

No Responses Yet

Leave a Reply