15
144

Giấc Mơ Thành Sự Thật

Sài Gòn, ngày 15 tháng 09 năm 2022

Chào bạn,

“So many adventures given up today. So many songs we forgot to play. So many dreams swinging out of the blue. We let them come true!

Đây là bài hát ưa thích của mình trong những ngày tháng vừa qua. Bạn biết không, lượng thời gian mình dành cho việc giải trí trong một ngày. Hầu như là không có. Duy nhất có thì đích xác là âm nhạc. Những giai điệu du dương, những bài hát tràn đầy khát vọng sống, sức sống mãnh liệt.

Rời khỏi nhà cùng với em trai mình từ buổi sáng sớm. Và khi em ghé đón mình về cũng là lúc mặt trời đã nhường chỗ cho bầu trời đêm. Nhưng bạn yên tâm, không một hôm nào mà mình không dành thời gian cho việc đọc, việc viết đâu.

Trong một cơ thể đã rệu rã sau một ngày dấn thân, hòa mình cùng mọi người học tập, làm việc, trải nghiệm mọi điều. Khi mình ngồi vào nơi góc quen mỗi ngày. Cũng là lúc không gian quanh mình chìm sâu vào màn đêm. Sự bình yên, tĩnh lặng. Kèm theo đó là âm nhạc du dương phát ra từ chiếc headphone. Mình bước chân vào thế giới riêng của chính mình, thế giới của sách. Từng trang, từng trang cho tới khi đã quá đêm khuya. Khi cơ thể mình báo hiệu cần ngơi nghỉ để nạp lại năng lượng cho ngày hôm sau.

voquyen.com
Sài Gòn. (Ngày 12/09/2022)

Đọc đến đây, ai thương mình sẽ la rầy mình. Sao mình không đi ngủ sớm đi, đi làm cả ngày rồi còn thức cho khuya vào. Điển hình nhất là mẹ mình.

Mỗi cuối tuần, tan làm là mình lại về nhà với ba mẹ. Sau bữa ăn tối, trò chuyện cùng mẹ. Trên chiếc bàn học ở nhà. Như một thói quen không thể thiếu, mình đi vào thế giới của riêng mình.

Khi mẹ đã say ngủ được một giấc. Thình lình, mẹ giật mình thức dậy, thì mình vẫn còn ngồi ở đó. Mẹ biết vì ánh đèn nơi mình ngồi còn bật sáng. Mẹ la vì thương, vì xót cho con mẹ. Bởi rằng, 4h sáng hôm sau mình lại trở lên Sài Gòn. Đứa con của mẹ nó lại hòa mình vào chốn công việc.

Từ thứ hai đến chủ nhật, không một ngày nào mà nó dám lơi là. Hay phung phí bất kì một khoảng thời gian nào. Vì nó biết rằng: Thời gian của cuộc đời nó là hữu hạn. Mà tuổi già của ba mẹ đâu có dừng lại chờ nó đâu. Nên trong trái tim nó luôn rực cháy. Nó quyết chí rèn luyện, nỗ lực, mài dũa bản thân nó nhiều hơn. Để khi ba mẹ cần đến nó, ngay lập tức đó là sự yên lòng, yên dạ, bình tâm về đứa con này.

Chưa một lần nào mình về mà mẹ không rầy, không la: “Về chi cho cực quá vậy con, mai đi làm thì ở lại trên đó đi”.

Con xin lỗi vì đã để mẹ xót, ba thương. Nhưng ba mẹ hãy yên tâm về con, đứa con thơ của ba mẹ thưở nào. Hôm nay, nó đã hiểu được thế nào là tình yêu thương mà mọi người dành cho nó.

Dù hiện thực với con có như thế nào. Với con ba mẹ vẫn luôn là vầng thái dương. Tình yêu thương của ba mẹ dành đến anh em con. Tất cả như ánh mặt trời ấm áp, sáng soi, chiếu rọi cho tâm hồn chúng con vững vàng, tiến bước.

voquyen.com
Cầu Long Biên, ảnh mình chụp từ cầu Chương Dương. (Hà Nội – ngày 17/09/2022)

Con có đọc được rằng: “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ. Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”.

Dù rằng ước mơ của con có to lớn đến đâu. Con cặm cụi, miệt mài nỗ lực đến mấy. Bản thân con của ngày hôm nay là tất cả những gì mà mẹ cha và ông bà đã truyền trao, nuôi nấng. Có một câu hát trong bài hát mẹ tôi của tác giả Trần Tiến như muốn gào thét lên tiếng lòng con lúc này: Mẹ ơi thế giới mênh mông mênh mông không bằng nhà mình. Dù cho phú quý vinh quang vinh quang không bằng có mẹ.

Viết tới đây, khóe mắt con bỗng rưng rưng, ngấn lệ. Tận sâu thẳm trong cõi lòng con lúc này dạt dào niềm hạnh phúc vô bờ. Dù cho con có sải đôi cánh bay đi muôn nơi để làm việc, học tập và thấy được thế giới này rộng lớn, thênh thang ra sao?.

Nhưng con biết không đâu bằng nhà mình. Bằng có ba, có mẹ, có gia đình bên đời con. Và để hiện thực tất cả những giấc mơ trong đời con. Như trong lời bài hát con có viết ở trên đầu bài: Có rất nhiều hành trình con đã bỏ lỡ hôm nay. Có rất nhiều bài nhạc con đã quên cách chơi. Có rất nhiều giấc mơ không cánh mà bay. CON SẼ LÀM MỌI THỨ TRỞ THÀNH SỰ THẬT.

Xin cảm ơn mọi nhân duyên mà con may mắn được có trong cuộc đời này.

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2022

www.voquyen.com