46
210

Bốn Giờ Sáng

Sài Gòn, ngày 27 tháng 02 năm 2022.

Chào bạn,

Chúc bạn và gia đình một đêm an lành, bình an.

Bốn giờ sáng hôm nay, tôi giật mình thức dậy khi nghe tiếng chuông báo thức reo lên từ chiếc điện thoại. Phía sau nhà bếp, ánh đèn đã được bật sáng. Tôi bước ra ngoài để đánh răng, rửa mặt chuẩn bị lên trở lại Sài Gòn.

Ở phía xa, ngoài vườn. Tôi nhìn thấy có ánh đèn pin đang loay hoay trong màn đêm. Đó là mẹ tôi, mẹ đang cắt rau. Mẹ cắt rau sớm. Để thương lái vào lấy cho kịp giờ bỏ hàng chợ sáng. 

voquyen.com
Mẹ (đứng thứ 2 từ trái sang), các dì và em nhỏ. (Biển Lagi, Bình Thuận 2014.)

Giữa không gian tĩnh lặng. Xung quanh ngập chìm trong bóng đêm. Trên bầu trời, chi chít là vô số những vì sao. Nổi trội nhất là ánh trăng lưỡi liềm sáng rực. Viết tới đây, tôi có nhớ mình đã từng đọc được về hình ảnh của vầng trăng: “Trong 1200 lần trăng tròn, hành trình sống của chúng ta sẽ dừng lại”.

Tự tôi thấy nghẹn lòng, trước thực tế những gì đang diễn ra. Thời gian không dừng lại để chờ tôi trưởng thành. Vầng trăng cứ khuyết rồi lại tròn. Nếp nhăn dường như thêm nhiều trên trán mẹ. Đôi vai của ba hao gầy thêm…Và thời gian cứ thế, vô tình trôi mãi.

Voquyen.com
Nhà Thờ Tắc Sậy, Bạc Liêu (24/12/2021)

Không còn cách nào khác hơn. Để trưởng thành, tìm ra lẽ sống đúng cho cả đoạn đường còn lại của mình. Tôi phải đi qua những gian nan, thăng trầm. Tôi phải vượt qua những khúc quanh co của đường đời. Với tôi lúc này, đó sự nghẹn ngào, u uất khi nhìn vào thực tại.

Dưới ánh sáng phát ra từ chiếc đèn pin đội đầu. Một mình mẹ ngồi giữa những luống rau còn ướt đẫm. Mẹ đã đội sương, ngồi ngoài vườn từ bao giờ?.

Mẹ cặm cụi, cần mẫn cắt từng cây cải, cọng rau để nuôi anh em tôi lớn khôn như ngày hôm nay.

Trời sáng nay không lạnh lắm,  nhưng lòng tôi thì lạnh băng. Giá buốt phủ lấy tâm hồn tôi. Trước sức lực có hạn của mình. Bản thân chưa thể hiện thực được những mong ước, nguyện vọng mà tôi đang ấp ủ.

Không dễ gì để đón nhận hiện thực lúc này. Nó như một vết cứa, xoáy sâu vào tâm hồn tôi. 

Đến ngày hôm nay, tôi khám phá ra một điều rằng. Để thành tựu được bất kì một việc gì trong đời. Tất cả đều cần có thời gian. Sự miệt mài, nỗ lực không ngừng nghỉ. Sự kham nhẫn, bình tĩnh, chịu đựng trước mọi hoàn cảnh. 

voquyen.com
Nhà Thờ Tắc Sậy, Bạc Liêu (24/12/2021)

Chỉ cần tôi không để bản thân dừng lại. Tôi không đồng nhất bản thân mình với những khó khăn, thách thức. Trước những sóng gió đang xảy đến. Tôi ngồi lại, tìm ra những phương hướng, cách thức. Từng bước, tôi nhất định sẽ vượt qua từng vấn đề. Từ đó, cất những bước tiếp theo trên hành trình của mình.

Muốn một đời không đi qua sóng gió. Với tôi, đó là điều hoàn toàn không thể. Trên con thuyền to, thì sóng gió sẽ luôn lớn. Và mũi tên trước khi được bắn về phía trước phải được kéo thật căng về phía sau.

Để vươn lên, đạt được thành công, sống hạnh phúc, mạnh mẽ, gan trường…Hiện thực hôm nay, đó là cái giá mà tôi phải trả cho những giấc mơ của mình.

Xin cảm ơn ba, mẹ đã cho con có mặt trong cuộc đời này, cho con miếng ăn, cho con con chữ, dạy dỗ con nên người. Giữa bộn bề những nổi trôi, bấp bênh của một tuổi trẻ dấn thân. Trên cuộc hành trình tìm ra phương hướng để hiện thực những hoài bão, ước mơ. May mắn lớn nhất với con, là con luôn có một nơi để trở về!.

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2022

www.voquyen.com

Show Comments

No Responses Yet

Leave a Reply