38
42

CẬU BẠN GẦN NHÀ – Bài 01

2:10AM,

Sài Gòn, ngày 19 tháng 12 năm 2021.

Tôi vừa trở về nhà sau một ngày tuyệt vời vừa khép lại. Đâu đó, tôi còn sử dụng lấn thêm 2 giờ 10 phút của ngày mới hôm nay. Vì hôm nay tôi có cuộc gặp với một người bạn. Cậu hơn tôi một tuổi, nhà cậu cách nhà tôi vài căn nhà.

2AM, Sài Gòn ngày 19/12/2021
2:00 AM, Sài Gòn ngày 19/12/2021.

Thời điểm tôi lên Sài Gòn, thì cậu cũng lên Sài Gòn.

Ngày đó, tôi lên Sài Gòn với khát khao thay đổi cuộc sống bằng con đường theo đuổi sự học. Cậu lên Sài Gòn trong khi vừa trải qua một biến cố lớn trong đời. Cậu đến với Sài Gòn bằng đôi chân tập tễnh.

Sau bao lần suy tư, trăn trở. Cậu chọn theo đuổi nghề bếp để làm sự nghiệp cho đời mình.

Tôi hẹn gặp cậu tại quán của cậu. 9h tối, tôi tới quán lúc này quán đã vắng khách. Cậu giao lại quán cho mấy bạn nhân viên. Hai chúng tôi đi tìm một quán nước ở gần đó để chuyện trò.

Cậu chạy trước, tôi chạy sau. Cảm giác ấm lòng mỗi khi tôi nhìn vào biển số xe của cậu. Nó gợi cho tôi cảm giác nhớ về hình ảnh quê nhà. Nơi mà thuở nhỏ cả đám tụi tôi vẫn đạp đi học mỗi ngày.

Con đường thân quen, nơi đây cách nhà sinh viên ngày trước tôi ở rất gần. Tôi có ý, rủ bạn ghé đúng quán năm xưa. Nơi mà sinh nhật ai trong nhà là cả nhà tôi kéo ra.

Vào quán, ngồi chưa được bao lâu. Quán đóng cửa sớm. Hai đứa, ra phía bờ kênh đối diện ngồi. Bầu trời hôm nay trăng tròn và sáng rực.

Thời tiết Sài Gòn trong những ngày này rất dễ chịu. Những cơn gió mang theo cảm giác se se lạnh. Dòng xe trên đường thưa thớt dần. Phía trước mặt chúng tôi là dòng chảy uốn lượn của kênh Nhiêu Lộc. Mặt nước tĩnh lặng, phản chiếu bóng hình ánh trăng lên.

Những câu chuyện, những vấp ngã, những bài học, những nỗi niềm,..những gì mà cậu đã đi qua, đã phải chịu đựng, để rồi cậu được vươn mình như hôm nay.

Đang chăm chú trong những câu chuyện, ngoảnh nhìn lại. Lúc này đã hơn 1 giờ sáng. Cũng đã trễ, tạm biệt bạn mình. Tôi và bạn mỗi người một hướng và trở về nhà.

Không gì hạnh phúc hơn, quý giá hơn khi tôi có được những người bạn như cậu. Câu chuyện của cậu, như tiếp thêm niềm tin cho tôi bước tiếp trên con đường mình đã chọn.

Hình ảnh của cậu là minh chứng sống cho những nỗ lực bền bỉ. Sự kiên trì, không bỏ cuộc, và quyết liệt làm đến cùng. Dù cho có rơi vào những khó khăn, nghiệt ngã đến tận cùng. Và ngày hôm nay cậu cũng đã vươn lên, sau 4 năm kiên trì.

Chúc cậu luôn thành công trên chặng đường phía trước. Cảm ơn cậu!

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2022

www.voquyen.com