33
204

HÀNH TRÌNH TÔI ĐI – Bài 01

Sài Gòn, ngày 20 tháng 11 năm 2021.

Chúng ta, ai rồi cũng sẽ tìm được cho cuộc đời mình một lối đi riêng. Lối đi cho chặng hành trình một đời người.

Trong vòng tròn của sự sống này. Dù muốn, dù không, rồi sẽ đến một ngày tôi tỉnh dậy và thấy rằng: “Mình không còn đủ thời gian để làm được những điều mình muốn nữa.”

HÀNH TRÌNH TÔI ĐI - BÀI 01

Tôi khi lên 7 tuổi (2002).

Tôi và bạn mỗi người đến từ một nơi. Môi trường gia đình mà ta lớn lên cũng không giống nhau. Từ đó, mỗi người sẽ có một nền tảng khác nhau để lựa chọn và quyết định lối đi cho chính mình.

Nơi tôi lớn lên là một vùng quê thanh bình, có núi, có rừng. Khí hậu ôn hòa, không có thiên tai, bão lũ. Con người xung quanh tôi hiền hậu, chân chất, dân dã, đậm tình xóm giềng. 

Tôi sinh ra trong gia đình có ba mẹ là nông dân thuần chất. Từ mờ sáng, ba mẹ tôi đã ra đồng làm việc và trở về nhà khi trời đã tối sầm. Ngày nào cũng vậy, ba mẹ tôi cứ quần quật bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. 

Tuổi thơ tôi lớn lên cùng những đứa bạn trong xóm. Ngày ngày, tôi cắp sách đến trường. Ngoài giờ học thì tôi phụ ba mẹ trông hai em. Những buổi chiều mát, chúng tôi kéo nhau ra đồng thả diều, đi tắm suối, bắt cua, câu cá,…

Có lần cả nhóm tụi tui còn lẻn vào rẫy của bác hàng xóm. Để bẻ trộm trái cây trong vườn của bác. Bị phát hiện, thế là cả đám tán loạn bỏ chạy. Chỉ có duy nhất đứa leo lên cây là bị bắt lại. Nó bị đánh cho một trận tơi bời, xong còn bị mang qua mắn vốn với ba mẹ nó nữa. Bị thế đó, mà qua hôm sau nó lại cười hề hề với cả đám, coi như chưa có chuyện gì vừa xảy ra.

HÀNH TRÌNH TÔI ĐI - BÀI 01

Gia Ray, Xuân Lộc, Đồng Nai.

Tuổi thơ tôi cứ thế hồn nhiên, vui sống trong vòng tay dưỡng nuôi và chở che dưới mái ấm gia đình. Nét vô tư, thơ ngây, vui say chơi đùa cùng đám bạn. Tôi lớn lên trong cái tình, cái nghĩa, cái ôn hòa của xóm làng. 

Đó là những khoảnh khắc, những ký ức tuyệt diệu. Tôi chắc chắn sẽ không bao giờ quên trong cuộc đời mình. Tôi cẩn thận gói gém thật trọn vẹn. Nuôi dưỡng những phút giây tuổi thơ vô giá ấy. Làm hành trang để vững bước tiến vào cuộc đời. 

Mời bạn đọc tiếp: Hành trình tôi đi – Bài 02.

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2021

www.voquyen.com

Show Comments

No Responses Yet

Leave a Reply