Xuân Trường, ngày 01 tháng 02 năm 2022.
Chào bạn,
Ngay phút giây này đây. Khi những tia sáng leo lét cuối cùng của đốm lửa bên hông nhà cũng đã vụt tắt. Không còn những tiếng nổ ầm vang. Những tia sáng đủ sắc màu sáng rực cả một vùng trời. Phút giây của đất trời khi chuyển mình. Thời khắc giao thừa!
Giao thừa năm nay, tôi vừa kịp trở về nhà để quây quần bên mẹ cha và gia đình. Tôi như chú gà con chơ vơ sau bao ngày lung lạc dầm mình ngoài trời mưa gió. Hôm nay, được trở về dưới đôi cánh ấm áp của mẹ hiền. Ánh mắt nhẹ vơi, hân hoan sau bao ngày mong ngóng, trông đợi tôi trở về của ba, và các em.
Giờ này thì mọi người đã chìm vào một giấc ngủ thật say. Trên chiếc bàn học thân quen. Thật khó để diễn tả những xúc cảm trong tâm hồn tôi lúc này. Thật nhiều, thật nhiều những dư vị cảm xúc. Chúng đang reo ca, đan xen và thấm đượm trong tâm trí tôi.
Một năm đi qua với vô vàng những biến động lớn, nhỏ đã xảy đến trong cuộc đời tôi. Những con sóng xảy đến với tôi ngày một lớn hơn, dữ dội hơn. Hơn lúc nào hết, tôi biết đây là những con sóng vô cùng quý giá với tôi trong cuộc đời này. Bởi sau mỗi con sóng, tôi sẽ thêm trưởng thành và mạnh mẽ hơn.
Có những bài học, tôi học được từ trường học, sách vở hay những người đi trước. Nhưng có những bài học tôi chỉ có thể cảm nhận và trưởng thành bằng trải nghiệm của chính mình.
Trưởng thành, đó là con đường không có lối tắt. Tôi chọn ném mình vào cuộc sống muôn màu bên ngoài kia. Bắt đầu sớm, vấp váp sớm, đớn đau sớm. Và rồi dù có té ngã một cú thật đau. Tôi sẽ gượng dậy, đứng lên đi tiếp. Chỉ cần tôi không đầu hàng trước những khó khăn, chướng ngại. Mọi chuyện rồi sẽ ổn.!
Trở về đến nhà trong bộ đồ còn bám đầy sơn trên người. Thân hình thì gầy còm, đen nhẻm. Tôi biết mẹ rất xót xa khi thấy tôi trong bộ dạng này.
Biết tôi không mua được bộ đồ mới nào. Vừa la, mà mắt mẹ vừa rưng rưng. Không khỏi xót thương, đau đớn và uất nghẹn khi mẹ nói với tôi. “Hết tiền, mẹ cho tiền ra mua thêm mấy cái quần, cái áo mới mà mặc. Tết nhất ăn mặc vậy coi sao được con”...
Trong nhà, mẹ luôn là người cực nhất. Vì anh em tôi, vì ba, vì mái ấm gia đình. Mẹ kham nhẫn, chịu đựng mọi chuyện. Ba gánh vác những chuyện lớn, chuyện xã hội bên ngoài. Còn mọi chuyện trong nhà, ba chỉ hụ hợ một ít. Hầu như một tay mẹ quán xuyến tất cả. Gian nan, vất vả muôn trùng nhưng mẹ luôn nhẫn nại. Mẹ làm tất cả mọi điều. Viết tới đây, nước mắt tôi rơi vì thương mẹ. Những gì con viết được ngày hôm nay. Tất cả đều có bóng hình của mẹ, đức hy sinh cao cả của mẹ. Mọi thứ về mẹ đã luôn ở trong con!.
Cũng đã nhiều đêm, tôi không thể chợp mắt. Vì nỗi thao thức khôn nguôi. Nếu đi theo một lối mòn cuộc sống như bao người. Hoặc nếu tôi để bản thân mình buông xuôi trước hiện thực. Thì những tháng năm tiếp theo trong đời tôi sẽ trôi về đâu?.
Cuộc sống của tôi là hữu hạn và không có giới hạn nào cho sự trải nghiệm và trưởng thành trong tôi. Tôi đang bước đi trên con đường của chính mình. Tôi đang tới những nơi mà tôi muốn tới. Tôi đang trở thành những gì mà tôi nghĩ. Tôi đang làm những gì tốt nhất cho người khác mà tôi có thể làm mỗi ngày.
Một năm đi qua với thật nhiều những bài học vô giá. Đón nhận những nỗi đau khó có thể diễn tả bằng lời. Trước sự thất vọng của những người bạn, người anh, người chị,…Những người đã tin tưởng, giúp đỡ, ủng hộ tôi hết lòng. Đặc biệt là những người yêu thương tôi!. Trước những gian nan, thách thức trong hiện tại. Tôi đã chưa thể chu toàn được mọi sự.
Niềm hy vọng, trào dâng hạnh phúc. Khi hai em cùng lên Sài Gòn để đi học. Cánh cửa tương lai và bầu trời nhận thức của các em sẽ thênh thang rộng mở. Kèm theo đó là bổn phận của một người anh. Ngoài định hướng tương lai, nhân cách và vốn sống. Tôi cần phải phụ ba mẹ một tay đỡ đần về vật chất.
Những ước mơ lớn của tôi có thể chậm lại một, hai, ba hay năm năm. Nhưng tôi sẽ hoàn thành tất cả những mục tiêu nhỏ của mình. Con luôn tin chắc một điều rằng. Một ngày không xa, ba mẹ sẽ rất tự hào về ba anh em con. Những đứa con của ba mẹ thuận hòa, sống yêu thương, nâng đỡ, chở che, và bao bọc lẫn nhau. Chắc chắn tụi con sẽ thành người, thành danh, và sống xứng đáng với ơn sinh thành của ba mẹ.
Con xin lỗi vì năm nay đã để ba, mẹ phải lắng lo và xót thương về hình hài và những vật chất bên ngoài của con. Nhưng ba mẹ yên tâm, bên trong tâm hồn con nay đã vững vàng, an nhiên và vững trãi thêm rất nhiều.
Nhận thức trong tôi của ngày hôm nay chính là những gì mà tôi đã làm. Những cuốn sách mà tôi đã đọc. Và những người mà tôi đã gặp. Mỗi năm đi qua, luôn có những biến chuyển xảy đến với cuộc đời tôi. Mọi điều xảy đến, dù thuận cảnh hay nghịch cảnh. Tất cả đều đưa nhận thức bên trong tôi vươn lên một nấc thang mới. Nấc thang của lẽ phải, của lối sống đúng đắn. Nấc thang của sự hiểu mình và nghe theo những tiếng lòng bên trong mình.
Phút giây này, trong cảm xúc nghẹn ngào. Tôi xin gửi lời xin lỗi sâu sắc nhất đến tất cả những ai đã yêu thương, quý mến, tin tưởng tôi. Trong một năm vừa qua tôi đã có những lời lẽ, hành động, hay bất kì điều gì đã làm mọi người buồn lòng và mất niềm tin nơi tôi.
No Responses Yet