Trong cuộc sống mỗi ngày. Vây quanh lấy tôi là rất nhiều những câu chuyện, tình huống bất ngờ xảy đến. Và có rất nhiều chuyện, tưởng như rằng rất khó để tôi có thể giải quyết và vượt qua.
Nhưng khi tôi thay đổi góc độ để nhìn nhận. Thì mọi chuyện dường như trở nên đơn giản và dễ dàng hơn rất nhiều.
Hôm nay, đôi chân tôi đã có thể cất bước chạy trở lại trên nền cỏ xanh. Sau trận đấu, tôi ngã lưng trên thảm cỏ xanh mượt. Tôi cảm nhận cơn gió nhè nhẹ thổi luồn qua cơ thể mình. Đưa đôi mắt ngước nhìn lên. Từng đám mây cuồn cuộn trôi. Tôi vỡ òa trong niềm hạnh phúc vô bờ.
Chính tôi đã từng rất đau đớn trên từng bước chân của chính mình. Sau vụ tai nạn, nằm trên xe trở về từ Đắk Lắk. Nước mắt tôi đã không ngừng rơi vì cơn đau ấy. Tôi thấm đẫm cơn đau trong từng nhịp đập của trái tim mình.
Tôi viết không phải để cầu tìm sự thương xót. Mà chỉ là khắc khoải một đôi dòng để lưu lại khoảnh khắc đôi chân tôi có thể chạy trở lại.
Bạn biết không, ngót nghét mình bước đi trên đôi chân đau cũng hơn hai tháng rồi. Lúc nào đau đến mức không thể đi thì mình mới ngồi một chỗ. Chứ nhất định mình sẽ không bao giờ dừng bước.
Hơn hai tuần rồi mình không còn thời gian để ngồi yên một góc. Để thả hồn vào con chữ như thế này để trải lòng cùng bạn. Một ngày của mình bắt đầu từ tờ mờ sáng, khép lại ngày cũng đã quá đêm khuya. Cơ thể đã rã rời, rụng rơi. Khép lại cuốn sách đang đọc dở là chìm thẳng vào giấc ngủ say.
Nhưng mình hạnh phúc vô bờ, vì rằng từng bước chân mỗi ngày. Mình tiến thêm một bước về phía giấc mơ của đời mình. Và mình thêm hiểu chính mình. Tìm thấy những mạnh yếu của bản thân. Để từ đó trau dồi và rèn dũa mỗi ngày.
Tuổi trẻ!
Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.
© copyright 2022