43
13

HÀNH TRÌNH TÔI ĐI – Bài 15

Sài Gòn, ngày 04 tháng 12 năm 2021.

Chào bạn, hôm nay lại là một ngày tuyệt vời với tôi. Một ngày hết mình trên bước đường tiến về giấc mơ. Sau gần 1 năm bị ảnh hưởng bởi dịch bệnh. Chiều nay, tôi về Biên Hòa thăm dì, thăm dượng và các em. 

Mọi người vẫn khỏe, vui tươi và mọi thứ khang trang hơn rất nhiều. Dãy phòng trọ của dì full hết phòng. Điểm du lịch, câu cá giải trí của dì cũng đang chuẩn bị vào đợt mở giải… 

Ngồi ăn tối với dì. Lòng tôi bồi hồi nhớ mẹ, nhớ gia đình mình. Tôi lại càng củng cố thêm niềm tin và ý chí để tiến tiếp bước chân về phía trước. Ngày xưa, lúc tôi mới lên Sài Gòn. Vào cuối tuần, là tôi lại leo lên xe buýt để về ở với dì. Phụ gì buôn bán. 

Nhớ lại tôi của những ngày tháng đó! Hôm nay tôi chợt nhận ra rất nhiều mở mang, đổi mới tâm thức mình!. 


Cuối tuần đó, tôi đón xe buýt và trở về nhà để xin giấy giới thiệu từ Cha xứ. Gần nhà nội tôi, có một giáo xứ. Đó là giáo xứ Gia Ray. Từ nhỏ tới lớn, tôi chưa từng đi nhà thờ. Nên tôi hơi rụt rè trước việc vào nhà thờ để xin giấy giới thiệu từ Cha.

HÀNH TRÌNH TÔI ĐI - BÀI 15
Giáo xứ Gia Ray.

Gia đình tôi vốn không có đạo. Nhà tôi ở cách xa nhà thờ. Biết là ba mẹ tôi không quen biết với Cha. Tôi chạy sang nhà bác tôi ở gần nhà thờ. Tôi nhờ bác dắt tôi qua gặp Cha để xin giấy. 

Bác đưa tôi sang gặp cha. Bước vào phòng làm việc của Cha. Đó là một căn phòng giản đơn, với kệ sách trên tường. 

Cha đang ngồi trên bàn làm việc. Với anh mắt hiền từ Cha nhìn tôi và bác tôi. Bác tôi nói:”Con ở gần đây, em nó là cháu con. Sang đây để xin Cha làm cho giấy giới thiệu. Để xin vào nhà sinh viên thuộc dòng Chúa Cứu Thế.”

Tôi trình bày hoàn cảnh của mình với Cha. Nghe xong, cha nói:”Con ra ngoài đợi Cha một chút, làm xong giấy Cha mang ra”. 


Đó là lần đầu tiên tôi đến nhà thờ. Tôi gặp Cha, và tôi nhận được những cử chỉ hết sức ân cần, dịu dàng từ người đứng trên cương vị đứng đầu một nhà thờ. Đó là bước ngoặt để tôi có những trải nghiệm vô cùng tuyệt vời. Trong suốt những tháng năm tiếp theo.

Mời bạn đọc tiếp: Hành trình tôi đi – Bài 16.

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2022

www.voquyen.com