34
6

HÀNH TRÌNH TÔI ĐI – Bài 11

Sài Gòn, ngày 30 tháng 11 năm 2021

Tôi tìm nguyên nhân xem vì sao mình bị mất điện thoại. Nhìn một vòng xung quanh thì không có gì khả nghi. Tôi ngồi dậy, đi lại cửa kiểm tra. Rồi xong luôn!, cửa phòng tôi đã bị cậy văng cái chốt ra. Tôi dùng tay đẩy nhẹ, là cái cửa mở toang ra ngoài. Vì phòng tôi ở, tường là 4 vách tôn dựng lên. Nên cửa cửa phòng cũng đơn giản. Cậy cái một là vô được.

Tôi nghĩ người cậy cửa vào phòng lấy điện thoại là người ở trong đây. Vì buổi tối sau 10h là cổng chính ở ngoài được khóa lại. Ai ra vào vào phải khóa cửa. Cũng may mà lúc tối đi ngủ tôi bỏ bóp tiền ở dưới cái gối. Chứ lúc đó mà mất cái bóp là tôi không biết xoay sở sao luôn.

Tôi ra báo với cô chủ nhà về việc mất điện thoại. Cô nói để cô điều tra. Tôi biết chắc là cái điện thoại của mình một đi không trở lại rồi. Nên tôi không hy vọng nhiều vào việc tìm lại được. Tôi chỉ nhờ cô làm lại cho tôi cái cửa, để ban ngày tôi yên tâm đi học.

HÀNH TRÌNH TÔI ĐI - BÀI 11
Cửa phòng tôi đã bị cậy văng cái chốt ra.

Sau vụ này, tôi càng phải nhanh nhanh tìm chỗ ở mới. Chứ ở đây, tôi bắt đầu thấy ớn ớn. Vừa bị ngập nước, mà còn bị mất đồ nữa.

Lần mất điện thoại đó, tôi đi làm lại cái sim mới. Rồi tìm mua cái điện thoại cũ. Để ba mẹ có gọi, thì tôi còn nghe máy. Chứ ở trên này một mình, lỡ gọi tôi không được. Ba mẹ ở nhà không yên tâm.

Mỗi lần mẹ gọi lên, tôi sợ ba mẹ ở nhà lo. Nên ít khi nào tôi kể về những vấn đề mà tôi gặp. Tôi chỉ nói với mẹ về việc đi học, trường lớp, bạn bè,…tôi hay luyên thuyên với mẹ về những điều vô cùng mới mẻ mà tôi thấy, tôi học được trên này.

Mấy hôm sau, có một bạn học chung lớp tôi. Bạn đến hỏi tôi: “Bạn tìm được chỗ ở chưa?, Bên trọ mình còn chỗ ở nè! “. Tôi mừng húm, nói chuyện với bạn một hồi. Thì lần này tôi chuyển qua ở với bạn bên Gò Vấp. Phòng nằm trên đường Nguyễn Văn Bảo, đối diện cổng chính trường Đại Học Công Nghiệp.

Một tuần sau, tôi rời khỏi căn nhà đầu tiên tôi mà tôi đã ở. Khi đặt những bước chân đầu tiên trên hành trình của mình. Đó là những kỉ niệm thật khó quên!

Mời bạn đọc tiếp: Hành trình tôi đi – Bài 12.

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2022

www.voquyen.com