33
1752

Đừng Bao Giờ Chủ Quan

Biển Lagi, Bình Thuận tháng 11 năm 2018

Đang ngụp lặn, nô đùa với những con sóng nối đuôi nhau xô bờ. Mực nước biển lúc này đang ngang bụng tôi, chưa đầy 30s. Một con sóng đập vào, chân tôi không còn cảm giác chạm được đáy biển nữa. Tôi nghĩ thầm: “ có chuyện không hay rồi”, ngay lập tức tôi bơi nhanh vào bờ. Nhưng càng bơi vào tôi lại càng trôi ra xa bờ hơn. Dòng người phía bên trong bờ vẫn đang tắm biển và chưa biết chuyện gì đang xảy ra với chúng tôi.

Mất bình tĩnh! Tôi bơi mạnh hơn và nhanh hơn nhưng không ăn thua gì. Càng lúc, chúng tôi càng xa dần với đám đông phía trong. Biết là không xong rồi, tôi dơ tay cao và hét lên “ Cứu tụi em với” để  mọi người phía trong bờ ứng cứu. 

Không tránh được sự hoảng loạn, cả nhóm cùng la thật to để tìm sự giúp đỡ. Trúng một thành viên trong nhóm, biết là nhóm mình bị rơi vào “ dòng chảy xa bờ”, bạn lặn xuống bơi ngang sang để thoát khỏi dòng chảy. 

Tiến được vào bờ, Trúng quay lại nhìn thì chúng tôi đã trôi ra rất xa. Lúc này chúng tôi vẫn la lớn, và cố gắng hết sức để bơi vào gần bờ. Trúng lập tức nhờ các anh thanh Niên đang tắm ở gần đó ra ứng cứu chúng tôi.

Ngoài nhóm chúng tôi ra, còn có một em nhỏ khoảng tầm 16 hay 17 tuổi. Em bị đưa ra xa hơn chúng tôi chừng 2m. Em cũng kêu cứu và cố gắng bơi vào trong. Lúc này thì tôi cũng quíu rồi, không còn suy nghĩ gì được nữa. Một ý nghĩ lúc này là ráng tiến về phía anh thanh niên phía trong đang bơi ra.

Tiếp cận được anh, anh lôi từng người chúng sang ngang tầm khoảng 3m. Anh nói:”anh tưởng đâu mấy đứa giỡn đó”. Chúng tôi thoát ra khỏi dòng chảy, bơi vào bờ. Ngay lập tức chúng tôi không quên cảm ơn anh, cả nhóm nằm ngã lăn ngay trên bờ cát. 

5 phút hoàn hồn sau khi thoát khỏi dòng nước tử thần. Tôi ngồi dậy, đưa mắt nhìn xung quanh để tìm và chạy đến cảm ơn anh một lần nữa. Nhưng không thấy anh đâu, trong lòng chỉ biết thầm cảm ơn và cầu chúc những điều may mắn nhất đến với anh. Vị Bồ Tát sống!

voquyen

Trong cuộc sống, ta không biết được ngày mai của ta sẽ diễn ra như thế nào cả. Vì mọi chuyện có thể đến bất ngờ và bất cứ lúc nào. Chỉ trong khoảnh khắc, chưa đầy 30 giây, chính tôi đang ở trong một môi trường rất an toàn. Mực nước chỉ tới bụng, và tôi tự tin vì tôi biết bơi và đã tắm biển rất nhiều lần.

Tôi không ngờ rằng, chính những điều này sẽ giết chết chúng tôi. Khi đặt mình trước ngưỡng cửa của sự sống và cái chết. Tôi mới cảm thấy mình thật nhỏ bé giữa biển cả mênh mông. Sự bất lực khi rơi vào trạng thái hoảng loạn và thiếu bình tĩnh là như thế nào?

Đã bao giờ bạn rơi vào trạng thái hoảng loạn và bất lực khi thấy những người thân xung quanh mình kêu cứu chưa? Nó sẽ ra sao? Tôi đoán là các bạn sẽ thấy thật kinh khủng? Vì chính tôi vừa trải qua những phút giây đó!

Bạn à! Hãy trang bị cho mình những kỹ năng sống ngay từ bây giờ. Để ta có thể  đương đầu với những sóng gió trong hành trình cuộc đời của mình.

Đó là câu chuyện của tôi, nếu bạn đã đọc tới đây thì tôi xin cảm ơn bạn và chia sẻ với bạn một bài viết nói về “Dòng chảy xa bờ, cách nhận diện và thoát khỏi nó”. Hãy dành ra 3 phút để đọc về nó, sẽ cần thiết với bạn.

https://vnexpress.net/y-kien/dong-chay-xa-bo-ke-giet-nguoi-nguy-hiem-khi-tam-bien-2171253.html

Cảm ơn Trúng đã bơi vào bờ để kêu cứu.

Cảm ơn vị Bồ Tát sống đã cứu tụi em.

Cảm ơn những người bạn đã luôn đồng hành và sát cánh cùng tôi.

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2018

www.voquyen.com

Show Comments

No Responses Yet

Leave a Reply