50
1931

Ổn Định

Sài Gòn, ngày 21 tháng 10 năm 2020

Chào bạn,

Trong chặng hình trình cuộc sống của tôi. Một người trẻ đang viết nên câu chuyện cho riêng mình. Vì tính chất công việc và một phần muốn khám phá. Tôi thường xuyên được đi đó đây, miền Bắc, miền Tây, khu vực Tây Nguyên… Và các tỉnh lân cận thành phố Hồ Chí Minh.

Trong những chuyến đi mang tính chất công việc. Tại đây, tôi được gặp và tiếp xúc với các anh, các chị, mỗi người một vai trò và một vị trí. Có nơi là nhà máy rộng lớn, có nơi là trên cánh đồng bao la. Cũng có khi là trong nhà dân…

Tôi hòa mình vào công việc, ăn uống, vui chơi cùng mọi người. Mỗi nơi tôi đến là một cảm nhận khác, từ thức ăn, giọng nói, văn hóa… Nhưng tựu chung lại, mỗi nơi tôi đến. Luôn dạt dào sự ấm áp, nồng hậu của tình người bao la.    

Còn nhớ ngày ấy! Năm 2017, tại khu công nghiệp An Xá tỉnh Nam Định. Tôi được về công ty Thanh Ngân. Tại nơi này tôi được biết đến chú Quý, cô Ngân vợ chú, bạn Quân con chú, bạn Thắng kỹ thuật trưởng coi xưởng cho chú. Những con người thầm lặng. Ngày đêm, đau đáu suy nghĩ làm sao để cải thiện đời sống cho anh chị em nhân viên.

voquyen.com
Khu công nghiệp An Xá, tỉnh Nam Định. (2017)

Đích thân chú Quý, chú đã dành thời gian quý báu. Chú cầm lái con Mercedes S450 đưa tôi ra khách sạn lớn nhất trên hồ vị xuyên để nghĩ. Ngồi trên xe, chú bình dị, mộc mạc, chân chất chỉ chỗ này, chỗ kia. Chú chia sẽ rất nhiều điều mà một doanh nhân đã đi qua…  

Ngày ấy với tôi, ở cái tuổi 22 vừa tốt nghiệp xong. Một đứa trẻ khát khao, tôi đang lần mò, đi tìm ý nghĩa của cuộc sống. Không ai cầm tay chỉ đường, tôi tự học bằng trải nghiệm, học bằng quan sát. Và học trên thất bại.

voquyen
Ảnh chụp tại sân bay Nội Bài 2017

Trong chặng hành trình của mỗi chúng ta. Rồi mỗi người, chúng ta sẽ gặp được người này, gặp được người kia. Có người thành công, có người chưa thành công. Có người cho ta yêu thương, có người sẽ để lại cho chúng ta tổn thương. Nhưng tôi chắc rằng, ở mỗi người mà ta gặp. Chúng ta đều sẽ học được từ họ một bài học.

Và giờ đây, trên con đường kinh doanh của mình. Hành trang mà tôi mang theo là tuổi trẻ, niềm tin, lòng can đảm và sự đam mê. Tôi sẽ không sợ lạc lối nữa, vì tôi biết lối đi nằm ở dưới chân mình.

Chọn bất cứ con đường nào, dấn thân vào và bước đi. Tôi tin rằng, bất kì ai trong chúng ta đều sẽ tiến về phía trước. Nhiều bạn bè và anh chị của tôi hay nói rằng: “họ muốn có một cuộc sống ổn định, rồi mới bắt đầu thực hiện những giấc mơ của mình“.  

voquyen.com
An Xá – Nam Định. (2017)

Nhưng tôi thì không nghĩ như thế, vì càng lớn lên mỗi người trong chúng ta bị cuốn vào vòng xoáy. Một chiếc xe, rồi đến một người chồng hay một người vợ. Rồi đến một cái nhà, sau đó là dành toàn lực để lo cho con cái.  

Đợi đến lúc ổn định, thì liệu rằng đôi chân ta có còn khỏe? Đôi mắt ta có còn sáng? Và trái tim ta có còn bản lĩnh? Để thực hiện những ước mơ và hoài bão của đời mình.  

Khi đó, đừng tiếc nuối khi tuổi trẻ kia đã vụt qua. Những người trẻ, những người bạn của tôi. Chúng ta đang sống, chúng ta đang trẻ. Dùng thanh xuân tràn trề nhựa sống của chính mình, bắt tay hành động ngay thôi.

Tôi và bạn, chúng ta chỉ trẻ có một lần, chúng ta có một trái tim để yêu thương. Hãy sống ngay kiếp này, đừng chờ đến kiếp sau. Đừng phí hoài tuổi trẻ, hãy đeo đuổi những hoài bão, hăng say gặt hái những ước mơ.

Chúc bạn luôn nhiệt huyết với tuổi trẻ của chính mình!.

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2020

www.voquyen.com

Show Comments

No Responses Yet

Leave a Reply