Sài Gòn, ngày 17 tháng 01 năm 2022.
Chào bạn,
Dưới guồng quay vô tình của bánh xe thời gian. Ngày, tháng, năm dần trôi, trôi mãi, trôi mãi và trôi đi mãi. Nó cuốn trôi theo cả mọi thứ xung quanh cuộc đời ta. Kể cả chính bản thân ta. Điều mà chúng ta tưởng chừng nó mãi vĩnh viễn thuộc về mình.
Tôi viết điều này nghe có vẻ tiêu cực và bi quan quá phải không?. Nếu vậy thì chúng ta ở nhà làm tàn tàn, ăn chơi cho nó khỏe. Chứ cần gì phải vất vả bươn chải, làm lụng, học tập, suy nghĩ chi cho nó mệt cái đầu. Đường nào thì cũng bị thời gian cuốn đi hết mà.
Nghe qua, thấy cũng hợp lý quá trời. Mà bạn biết không. Tôi viết điều này ra đây không phải để huyễn hoặc bạn hay chính tôi đâu. Từ đó, chúng ta có lý do để nuông chiều bản ngã lười biếng của mình. Rồi buông lơi, thờ ơ với cuộc đời mình.
Blog này là nơi tôi phơi bày ruột gan của mình ra cho bạn xem mà. Cảm được điều gì trong ngày là tôi viết nỗi lòng mình ra đây đó!.
Hôm nay, trên đường từ Bình Tân trở về nhà khi trời đã về khuya. Không đi về bằng cung đường như mọi ngày. Tối nay, tôi chọn đi về trên quốc lộ 1A.
Không ít lần một mình ngược xuôi khắp miền. Từ đi xe máy, tự lái ô tô, hay đi xe khách… Biết bao lần tôi tận mắt chứng kiến những cảnh tượng bi thương. Nhưng đó chỉ là những hình ảnh thoáng qua. Không thật sự khơi gợi trong những nỗi niềm. Do trong tâm trí tôi khi ấy đang tập trung vào nơi mình sắp đến. Và hoàn thành công việc mà mình đang đi.
Trên đoạn đường về nhà tối hôm nay. Dù là trùng hợp hay do ngẫu nhiên đến lạ lùng. Khi tôi chọn đi về trên con đường này. Chứng kiến ba vụ tai nạn đã xảy ra liên tục. Tôi đi từ cảm xúc này, đan xen qua cảm xúc khác.
Chưa hết bàng hoàng. Tôi lại như chết điếng khi thấy một cảnh khác. Ôi trời!. Lúc đó tôi chỉ biết lẩm bẩm niệm Phật. Cầu mong sao cho người đó được tai qua nạn khỏi…
Mà dù có điều gì xảy đến với chúng ta đi nữa. Và thời gian có vô tình đến mấy chăng nữa. Thì những trải nghiệm, sự nỗ lực, tình yêu thương. Và tất cả những gì tốt nhất mình có thể mang đến cho người khác. Đó là điều mãi trường tồn mà chúng ta có trong đời này.
Đừng thờ ơ với chính cuộc đời mình mà ngừng phấn đấu bạn nhé. Mỗi ngày, tôi và bạn chúng ta phải không ngừng nỗ lực để trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.
Xin cảm ơn bạn.
Mong mọi điều tuyệt vời nhất sẽ đến với bạn.
Tuổi trẻ!
Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.
© copyright 2022