Sài Gòn, ngày 10 tháng 09 năm 2023
Chào bạn,
Mỗi một ngày trong hơn mười tháng vừa qua. Với mình đó là một chuỗi những bài học vô cùng giá trị cho chặng hành trình trở về với thực tại. Tháo gỡ những nút thắt đang trói buộc đôi chân và tâm hồn mình.
Mình hay viết về sự đánh đổi hoặc trả giá cho những điều mà mình chọn. Do đó, để có được một cuộc đời đáng sống, một tuổi trẻ mà sau này khi nhìn nhận lại mình sẽ vỡ òa trong hạnh phúc. Thì tất nhiên là mình không thể không đi qua giai đoạn chông chênh này. Đó là chấp nhận sự không ổn định, chọn dấn thân và trải nghiệm ở nhiều vị trí, công việc khác nhau.
Một giai đoạn, trong khi hầu hết bạn bè cùng trang lứa đã ổn định với một mái ấm và một công việc nhận lương đều đặn hàng tháng. Còn về mình, thì hầu như mọi thứ mình chọn đang lệch pha với mọi người. Mình biết ai cũng có những vấn đề riêng của mình, mình viết ra đây không phải để than vãn hay kể lễ với bạn. Mình viết ra đây để lưu lại câu chuyện về chính mình trong giai đoạn này.
Ám ảnh nhất với mình trong giai đoạn này là những ân tình từ những người tin yêu, quý mến đã nâng đỡ mình. Mình chưa thể đáp trả, và báo đền những vật chất và tình cảm mọi người gửi gắm đến mình trong lúc này. Trước giờ và mãi về sau mình luôn khắc ghi một quan điểm sống, để thành công trước hết mình phải thành nhân. Một ngày mình còn chưa báo đền được ân tình của mọi người thì khi ấy mình vẫn chưa yên lòng.
Một chút trải lòng, mình không đi nhiều vào vấn đề này. Trước đây, vì cảm xúc này bản thân mình rơi vào một vòng lẩn quẩn của những cảm xúc tiêu cực!.
Còn giờ đây, trở về với thực tại của mình.
03 tháng đầu năm mình khép lại công việc kỹ thuật tại một nhà máy sản xuất tủ điện hàng đầu tại Việt Nam. Mình tích lũy cho bản thân được hàng loạt những kiến thức về kỹ thuật điện, tự động hóa. Mình có những người bạn mới. Những trận banh giao lưu cùng mọi người. Những chuyến đi công tác với vị trí là một leader dẫn dắt nhiều team. Và không gì quý giá hơn là những kỷ niệm thật đẹp khi làm việc tại đây. Hành trang quan trọng nhất mình mang theo chính là nền tảng kỹ thuật, là xương sống cho doanh nghiệp sản xuất.
Tiếp theo đó là 03 tháng hỗ trợ cho công ty gia đình. Thật vậy, tuy không ruột rà, bà con nhưng với mình anh chị như gia đình. Nơi mình đã đồng hành từ những ngày chập chững mới ra trường. Ở nơi đây, mình tích lũy cho bản thân giá trị của một con người. Mình làm việc bằng cả trái tim và trách nhiệm. Bởi vì anh chị cho mình tự quyết định mọi chuyện trong công việc, không giám sát hay áp đặt gì cả. Là việc tự lên kế hoạch cho những chuyến đi ở khắp các miền để thực hiện công việc. Từ đó mình thêm hiểu về văn hóa cũng như cách làm việc của từng vùng miền.
Mình có đọc được rằng: “Cuộc đời ta thay đổi theo hai cách: một là qua những chuyến đi, hai là qua những người ta gặp”. Vì sao mình lại viết lại câu nói này ở đây.
Bởi vì, mình may mắn gặp được một người anh trong giai đoạn này. Về anh thì mình xin viết riêng một bài viết về anh sau. Khi gặp anh, thông qua các câu chuyện mà anh kể về chính cuộc đời anh đan xen là những định hướng để mình soi chiếu lại bản thân. Mình mới nhận ra là bản thân cần phải bổ sung kiến thức về kinh doanh, cụ thể là sales.
Tiếp theo là hành trình mình trở thành nhân viên kinh doanh tại một công ty công nghệ tại quận 02. Vốn đã có nền tảng kỹ thuật và khả năng làm tổ chức làm việc ở nhiều nơi. Nên mình nhanh chóng hòa nhập được tại một trường mới. Tại đây mình được cấp xe ô tô để thực hiện những chuyến công tác. Mình được đào tạo, chỉ rõ cặn kẽ những vấn chuyên môn. Nắm bắt được các quy trình, quy định trong công ty, kết quả mình hoàn thành thử việc trước thời hạn. Vượt doanh số định mức đề ra…
Những dòng tóm lược cuộc hành trình mình đã cất bước trong mười tháng qua. Như việc thở, ăn và ngủ là việc ai cũng phải làm mỗi ngày. Cũng vậy, đọc và viết là hai việc chẳng thể thiếu với mình mỗi ngày.
Hôm nay, mình bỗng giật mình khi đọc được một câu nói của thầy Thích Tâm Nguyên: “bước tới của mỗi ngày là bước lùi của sinh mệnh. Đừng đợi đến bước cuối cùng mới thấy mình đã hoang phí cả trăm năm”.
Mình ngẫm nghĩ, mình tạo blog này và xem đây như là một cuốn sách về đời mình. Vậy mà mỗi ngày trôi qua, bản thân mình không nghiêm túc đăng bài. Thì có phải, mỗi ngày trôi qua mình đã mất đi một trang của cuốn sách về đời mình. Cứ thế, từng trang trôi qua là mình cũng đánh mất theo cuốn sách về đời mình trong giai đoạn này.
Chúng ta, ai rồi cũng sẽ hạnh phúc với lựa chọn của chính mình. Dù điều mà ta chọn có là điều gì đi chăng nữa. Hạnh phúc với mình hôm nay, là vừa hoàn thành được thêm một trang sách nữa trong đời.
Cảm ơn bạn đã đọc đến đây!. Chúc bạn luôn an lành, thật nhiều năng lượng tích cực để viết nên trang sách của đời bạn mỗi ngày.
Tuổi trẻ!
Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.
© copyright 2022