40
3289

Mỉm Cười

Sài Gòn, ngày 19 tháng 09 năm 2019

Bản thân chúng ta tự nhủ với ta điều gì, khi không có ai khác bên cạnh? 

Những lời mà bạn thì thầm với bản thân mình mỗi sáng thức dậy là gì? 

Có phải ta đang tiếp thêm năng lượng cho giấc mơ của mình?. Hay là ta đang gặm nhắm nỗi sợ hãi và lo lắng về bản thân thông qua lời nói của người khác? 

Nếu chỉ còn một ngày để sống thì bạn sẽ làm gì?

Còn tôi, tôi sẽ nghe một bản nhạc mà mình thích. Đi đến một nơi xa, mỉm cười với những con người xa lạ mà tôi gặp gỡ. Hoặc nói ngay lời yêu thương với những người mà tôi thương… 

voquyen
Đồi chè Cầu Đất 2019.

Mỗi người sẽ có riêng cho mình những sự lựa chọn khác nhau. Liên quan đến lựa chọn của mình là lượng thời gian ưu tiên dành cho lựa chọn đó. Tôi biết rõ mình xác định làm kinh doanh. Và tôi sẽ dùng khoảng thời gian tuổi trẻ với đầy hoài bão, khát khao và sức trẻ của mình để bương chải, học hỏi những kiến thức, kinh nghiệm. Với ước mong chinh phục được ngọn núi của sự thành công trong kinh doanh.

Nhưng tôi chợt giật mình khi chứng kiến cảnh người anh của mình phải quằn quại trong từng cơn đau. Vụ tai nạn khiến anh bị tụ máu bầm trên đầu, sau cơn phẫu thuật kéo dài 12 giờ đồng hồ để lấy máu bầm ra. Anh vẫn nhận ra mọi người, anh cố gắng gọi tên khi thấy mọi người dù cơn đau đang ngự trị nơi anh. 

Tôi cầm lấy tay anh, bàn tay trắng bệch đi. Anh nói: “ Quyền hả?. Anh đau quá!” giọng anh yếu ớt và thều thào vì cố gắng nói.

Đầu anh sưng phù lên, sưng xuống đến cổ. Nhìn hình ảnh người mẹ tận tụy chăm chút cho người con của mình từng chút một. Tôi cố nén lòng nhìn, thật sự tôi không thể kiềm nước mắt trước cảnh tượng lúc này. Gương mặt Bác tôi tiều tụy đi vì lo lắng, chăm bẳm cho anh. Thi thoảng lại có âm thanh thốt lên từ anh: ”Mẹ ơi con đau quá, mẹ ơi con khát, mẹ ơi con đói…mẹ ơi và mẹ ơi!

voquyen
Tôi cố nén lòng nhìn, thật sự tôi không thể kiềm nước mắt trước cảnh tượng lúc này.

Đó là người anh lớn lên cùng thuở nhỏ với tôi. Dành nhau một chiếc xe đồ chơi, đi hái trộm dừa, đi câu cá, đi tắm suối…Giờ đây nhìn anh trên chiếc giường bệnh mà lòng tôi đắng nghẹn. Mong rằng mọi chuyện tốt đẹp rồi sẽ đến, sức khỏe anh mau phục hồi lại.

Chính tôi, không ích lần tôi cũng phải đối mặt với ngưỡng cửa sinh tử. Công việc bán hàng của tôi trong những ngày đầu này. Có lẽ việc ngồi trên xe với quãng đường hàng trăm cây số là điều bình thường. Phía sau xe là vài cái chậu mẫu, kèm theo là một balo với catalog chậu, bảng báo giá…Rong ruổi khắp thành phố và các tỉnh lân cận để chào khách.

voquyen.com
Công việc giao chậu mỗi ngày của tôi.

Không chỉ là mưa, gió, nắng nôi, mà kèm theo đó là sự nguy hiểm của việc di chuyển trên đường mà tôi không thể nào lường trước được.

Cách đây không lâu, tôi nhớ đêm đó trời mưa. Tôi chở theo hai bao chậu để sáng mai giao cho khách. Khi đến đường Lê Đại Hành quận 10, tôi bị một chiếc xe máy quẹt phải. Tôi ngã xuống đường, ngay sát phía sau tôi là chiếc xe chở rác. Loại xe lớn, chỉ cần 0,5m nữa thôi là tôi đã nằm trọn dưới bánh xe rồi. Thật may mắn, tôi vẫn còn ngồi đây và viết ra những dòng cảm xúc này.

NHƯNG SẼ RA SAO NẾU MAY MẮN KHÔNG MỈM CƯỜI VỚI CHÍNH MÌNH?

Ngay lúc đó tôi được mọi người đỡ vào lề, lúc đó tôi hoảng loạng và chưa biết điều gì đang diễn ra. Khoảnh khắc tôi dựng xe lên, xe vẫn còn nổ máy. Tôi cầm vào tay ga, xe lao tới, tôi khá hoảng. Sau khi mọi người giúp tôi chất chậu lên xe, tôi bắt đầu cảm thấy đau ngay phần hông. Tay áo, và quần tôi rách hết vì lúc ngã xe tôi trượt dài xuống mặt đường.

Tôi cảm ơn mọi người, lên xe và cố gắng chạy về nhà. Trời vẫn mưa rả rít, dưới cơn mưa, tôi cắn chặt môi, gồng hết sức bình sinh còn lại mà về tới nhà. Mà chắc có lẽ, chính ý chí và khát vọng, điều này giúp tôi vượt lên cơn đau lúc này.

voquyen.com

Giờ đây, khi chứng kiến cảnh anh mình như vậy. Tôi nhận ra một điều rằng, chỉ cần một bất cẩn nho nhỏ là ta phải gác lại mọi thứ. Tôi nghĩ rằng, chuyện gì đến rồi nó sẽ đến. Việc của tôi là phải hành động mỗi ngày, liên tục và kiên trì với những gì mà tôi đã chọn. Sống yêu thương, thiện lành!

Những người bạn đang giúp đỡ tôi. Quyển sách tôi đang đọc, hành động tôi đang làm. Thức ăn mà tôi đang ăn, ly nước mà tôi đang uống. Không khí mà tôi đang thở, những dòng suy nghĩ tôi đang viết lúc này… Tất cả đang định hình nên số phận, con người của chính tôi.

voquyen.com
Chùa Khánh An – Vĩnh Cửu (2019).

Trong giây phút này, hãy làm mọi việc một cách tốt nhất mà chúng ta có thể làm!

Chúc bạn có một đêm bình an và hạnh phúc bên gia đình.

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2019

www.voquyen.com

Show Comments

No Responses Yet

Leave a Reply