Xuân Trường, ngày 12 tháng 03 năm 2022.
Chào bạn,
Một ngày trong ngần, tròn đầy của tôi và bạn lại sắp đi qua. Phút giây này khi tôi đang ngồi đây. Và viết về chuyến hành trình của đời mình sau một ngày tuyệt vời vừa qua.
Xin chúc bạn và gia đình một đêm cuối tuần an lành, bình an.
Tôi đang đi qua những ngày tháng phải nói là vô cùng gian nan, bĩ cực. Tôi như vừa trải qua một trận siêu bão. Mọi thứ đổ ầm xuống ngay dưới chân tôi. Trận bão cuốn đi hết tất cả mọi thứ mà tôi có.
Trước hiện thực khó nhằn đang phủ vây lấy tôi. Sau những hoang tàn, đổ vỡ. Tận cùng của những đớn đau, mất mát. Tôi mới thấu được rằng. Vẫn luôn còn một người cạnh bên, kề cận tôi. Bất kể lúc tôi vui hay buồn. Lúc ốm đau hay cận kề với sinh tử…
Điều mà bấy lâu nay. Tôi dường như quên bẵng sự hiện diện của con người này. Tôi lơ là. Không bận tâm, đoái ngoài một chút gì đến con người này.
Đã vậy ngày ngày tôi còn tra tấn bạn. Dù rằng bạn đã rất mệt. Tôi bắt ép bạn phải hoàn thành cho bằng được mọi việc. Chỉ hòng giải phóng tôi khỏi những vấn đề mà mình đang có. Lắng lo, trang trải, hụ hợ, phụ giúp cho những người mình thương yêu nhất.
Ngày ngày tôi bắt ép bạn. Trên yên xe, bất kể nắng mưa. Liên tục di chuyển dưới cái nóng oi bức bên ngoài trời. Đến độ da bạn đen nhẻm đi. Còn thân xác bạn thì gầy hao. Không phải nói là bạn ốm đến độ trơ xương.
Chưa dừng lại ở đó. Tôi còn không để bạn ăn đúng bữa. Cơm bờ, cơm bụi. Lang thang, vất vưởng trong hình hài gầy còm. Bất kể là ngày hay đêm, cứ có chút thời gian rãnh thì nhồi nhét sách vở, triết lý, đạo lý, lối sống vào đầu bạn.
Tệ nhất là tôi luôn để bạn sống trong trạng thái áp lực, căng thẳng. Căng đến ngộp ấy. Mình không đùa!. Không thua gì cảm giác bạn khó thở vì Covid đâu. Cái kiểu sau lưng là vực sâu thăm thẳm. Nếu không bước lên. Thì chắc chắn cũng không còn đường lùi.
Và trong trọn cuộc hành trình này. Người duy nhất đi cùng và ở lại với tôi cho đến phút giây cuối cùng. Cũng chỉ có bạn. Đọc tới đây, chắc bạn cũng biết nhân vật quan trọng mà từ nãy giờ mình viết là ai rồi phải không?.
Đó chính là “BẢN THÂN” mình. Chính là thân thể này. Điều duy nhất mà mỗi người trong chúng ta có trong một đời.
Ngoài “tề thiên đại thánh”, trong phim tây du ký có thể hóa phép ra rất nhiều thân. Nhưng với chúng ta, con người thực. Sống trong một thế giới thực. Sẽ không ai có đủ thần thông. Hay một phép màu có thể hóa thành hai thân.
Do vậy, hãy trân trọng, yêu thương và nâng niu bản thân mình. “Làm sao có thể nắm giữ tương lai. Khi hiện tại tôi còn chưa nắm vững”. Đừng bám đuổi những ảnh ảo. Để rồi đánh rơi chính bản thân mình. Vì không ai có thể sống thay cuộc đời của mình được.
Chúc bạn luôn quan tâm đến người bạn trung thành nhất của mình.!
Tuổi trẻ!
Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.
© copyright 2022