34
111

Cảm Ngộ

Sài Gòn, ngày 16 tháng 01 năm 2022.

Chào bạn,

Hôm nay, ngày cuối tuần của bạn trôi qua như thế nào?. Chắc hẳn phải là một ngày thật tuyệt với bạn phải không?. Còn nếu bạn chưa biết kể với tôi điều gì tuyệt vời đi qua trong ngày hôm nay.

Cũng không sao hết trơn!. Mỗi ngày chúng ta còn được sống. Chúng ta còn được hít thở. Chúng ta còn được khỏe mạnh. Và chúng ta còn được rực cháy với những khát khao và ước vọng của đời mình…Thì hôm nay chắc chắn là một ngày tuyệt vời của bạn.

voquyen.com

Hai mươi bốn giờ tinh khôi của một ngày mới. Đây là món quà vô giá với bạn, với tôi và với tất cả vạn vật. Những gì mà tôi đang có trong mình ngày hôm. Tất cả là món quà vô giá mà ba mẹ, ông bà, tổ tiên đã khởi trao đến tôi.

Từ khi còn tấm bé. Ngày ngày được ba mẹ ấp ôm, ẵm bồng trên tay.

Theo thời gian. Giờ đây, đứa con thơ của ba mẹ ngày nào đã lớn khôn. May mắn, con được tung bay khắp mọi miền. Không ngại gian khổ, cực nhọc. Con chọn dấn thân trong tất cả mọi việc để cảm nhận thật rõ cuộc sống…Giờ mà con kể cho ba mẹ nghe hết những gì con đã kinh qua. Chắc ba mẹ sẽ xót thương về con lắm. Nên con sẽ không kể để ba mẹ xót đâu.

Thêm phần hữu duyên, con được đi về những địa danh có lịch sử ngàn năm. Những danh lam thắng cảnh kỳ vĩ của thiên nhiên nước Việt mình. Dù rằng thời gian mà con có trong mỗi chuyến đi.

Tất cả đều là sự chắp vá. Nhưng con luôn tận dụng thật trọn vẹn từng khoảnh khắc mà con đang có. Con hoàn thành công việc thật tốt. Sau đó con đặt đôi chân mình đến mọi ngóc ngách. Để cảm nhận thật rõ từng chi tiết một.

Mỗi lần như vậy. Chưa có một lần nào mà con không rơi nước mắt. Không phải là con sến súa hay văn vẻ gì đâu. Chỉ là khi ấy trong con cảm ngộ được nơi mà con đang có mặt.

voquyen.com

Con còn nhớ, trong lần về Chùa Bái Đính, tỉnh Ninh Bình vào năm 2019. Khi con bước vào chùa cổ Bái Đính. Nói là Chùa, nhưng thật ra đây là một hang nhỏ nằm trên núi. Ấy vậy mà nơi này có lịch sử hơn ngàn năm tuổi.

Khi con đưa đôi bàn tay mình đặt lên một phiến đá phẳng phía trong hang. Đôi mắt con nhắm nghiền lại. Khi ấy, con cảm nhận được rằng. Trên phiến đá này đã có rất nhiều bậc chân tu đã từng ngồi lên.

Bấc giác con ý thức được sự khắc nghiệt của thời gian. Sự hữu hạn của một đời người. Và con biết ơn mọi duyên lành cho con được có mặt ở nơi này.

Ngay giây phút này, khi con đang ngồi đây. Đôi dòng viết về những gì cảm nghiệm chân thật con may mắn có được. Lòng con trào dâng niềm xúc cảm và lòng biết ơn.

Cảm ơn tất cả mọi điều mà cuộc sống đã ban đến con.

Con cảm ơn ba mẹ, ông bà, tổ tiên đã truyền trao cho con tấm thân này!.

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2022

www.voquyen.com