Sài Gòn, ngày 21 tháng 11 năm 2021.
Chào bạn,
Phước lành, giờ phút này. Tôi vẫn đang còn ngồi đây, trong một cơ thể khỏe mạnh, lành lặn. Một trí óc thấu suốt, và đầy đủ những nhân duyên. Để tôi viết ra những dòng cảm xúc chân thật nhất của chính mình. Tôi xin chúc bạn và gia đình mình một đêm an lành, hạnh phúc.
Dạo gần đây, có nhiều chuyện không lành đang xảy đến với tôi. Khi tôi đang ngồi đây, và hồi tưởng lại. Chính tôi còn rùng mình với những điều đã xảy ra. Và chỉ có may mắn mới giúp tôi thoát chết. Đó là những tác nhân từ bên ngoài, và tôi hoàn toàn không kiểm soát được những chuyện này.
Tối nay, trên đường trở về nhà. Khi đi trên đường Phạm Văn Đồng, đến đoạn cầu Bình Lợi. Đường tối nay rất đông xe. Đang đi trên cầu thì bỗng dưng có quẹt xe ngay phía trước mặt tôi. Theo bản năng, tôi đi chậm lại. Nhưng từ phía sau, một chú lớn tuổi lao tới với một tốc độ rất nhanh. Chú tông thẳng về phía tôi. Viết tới đây thì bạn cũng biết chuyện gì xảy ra với chiếc xe của tôi rồi đó. Cách đây một hôm thì chiếc điện thoại của tôi cũng đã vỡ vụn…
Nhưng đây chỉ là những chuyện bé con con mà tôi phải đối diện trong những ngày qua. Trong những lần đi làm tại các nhà máy lớn. Những sự cố rất nghiêm trọng, phải nói là cực kì nguy hiểm liên tiếp xảy ra với tôi. Không một mảy may nào tôi có thể vượt qua. Nếu không phải nói là chỉ có may mắn mới cứu được tôi và mọi người trong những tình huống đó.
Cách đây khoảng một tuần trước. Khi tiến hành lắp đặt máy tại một nhà máy ở Bình Dương. Sau khi bố trí, kết nối máy vào hệ thống. Theo quy trình từng bước, tôi kiểm tra thật kỹ lưỡng hệ thống. Đảm bảo toàn bộ hệ thống an toàn, trước khi bật cầu dao điện. Đây là một dây chuyền dài cả trăm mét. Có máy cũ, máy mới, nhiều đơn vị, nhiều người cùng làm việc.
Sau khi kiểm tra an toàn. Tôi bật bật cầu dao điện tổng lên, và vận hành máy. Một lát sau, bên phía nhân viên kỹ thuật của nhà máy vào xem chúng tôi làm việc. Vô tình, anh này mở tủ điện của một máy sát bên chúng tôi ra xem. Nào ngờ, dây nguồn tổng của máy đang mở ra ngoài. Thả nổi bên trong tủ. Vô cùng hoảng hốt, anh chạy lại cúp ngay cầu dao tổng. Tôi chưa biết chuyện gì đang diễn ra. Hỏi anh thì anh chỉ nói, em lại tủ nhìn thì biết.
Tôi bước đến máy xem vào tủ điện. Tôi cũng khá hoảng khi nhìn vào. Ba dây nguồn đã được mở ra và thả trong tủ. Khi tôi bật cầu dao tổng lên để vận hành máy của mình. Tức là ba dây này cũng đã có điện. Điện áp cao 380V, thả trực tiếp lên vỏ tủ. Và khi các máy kết nối lại với nhau. Nghĩa là tất cả chi tiết trên toàn bộ hệ thống đều có điện. Chỉ cần chạm vào vỏ máy là tai nạn điện sẽ xảy ra.
Điều tra nguyên nhân, thì mới biết. Có một người khác đã tháo dây ra, anh cho dây vào lại tủ, và đóng cửa lại. Nhưng vì mải mê ở một công việc khác nên anh ta quên mất việc mình đang làm. Và chúng tôi suýt phải đánh đổi mạng sống của mình. Chỉ vì sự quên vô ý tứ của một người!.
Đó, chỉ là một vài câu chuyện tỉ tê cùng bạn. Những câu chuyện thực của chính tôi như vừa mới xảy ra. Tôi viết ra đây, không phải để bi quan, tiêu cực, hay ca thán. Mà tôi viết để bạn thấy được sự mỏng manh, hữu hạn của một kiếp người.
Mỗi ngày, cuộc sống luôn gửi đến tôi và bạn những vấn đề khác nhau. Chúng ta hãy trang bị cho mình một nội tâm thật vững vàng. Một trái tim bình yên, rộng lớn để có thể bao dung tất cả mọi điều xảy đến mình. Dù điều ấy là như ý, hay bất như ý. Hãy mở rộng tấm lòng đón nhận tất cả bằng một thái độ chân thành và tích cực nhất.
Bởi, chúng ta không thể thay đổi được hoàn cảnh. Điều duy nhất mà chúng ta có thể thay đổi đó chính là thái độ của mình.
Chúc bạn luôn có thái độ tích cực nhất.
Xin cảm ơn mọi điều đã, đang và sẽ xảy đến cuộc đời con.
Tuổi trẻ!
Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.
© copyright 2022