Sài Gòn, ngày 03 tháng 01 năm 2022
Chào bạn,
Thật may mắn vì giờ phút này tôi vẫn còn ngồi đây. Trong một cơ thể vẹn toàn, khỏe mạnh. Để viết lại những cảm nhận về một ngày tuyệt vời nữa vừa đi qua trong đời tôi.
Bạn biết không, nếu không phải trời, Phật, ông bà tổ tiên, hay bản năng của một chú “gà rừng” cứu tôi. Thì hẳn là giờ phút này tôi không còn được ngồi đây. Để cảm nhận cuộc sống quý giá mà mình đang có và viết tiếp câu chuyện của đời mình mỗi ngày.
Hôm nay, tôi đi về Bình Dương để hỗ trợ bàn giao máy tại một cửa hàng Thạch Cao. Từ Bình Tân, đi dọc theo quốc lộ 1. Rồi vào đường DT747 mất khoảng 2 tiếng đi xe máy là đến nơi.
Với tôi hiện tại, việc di chuyển trên đường để đi đến bất kì một nơi nào trên quê hương mình. Đi bằng xe máy, hay ô tô. Tôi đều có thể tự lên kế hoạch và thực hiện những chuyến đi một cách thành thạo và an toàn. Điều này giúp tôi rất nhiều trong việc mở mang tầm hiểu biết và nhận thức của mình.
Để làm một chú “Gà Rừng” thực thụ. Từ những ngày còn là sinh viên. Tôi chọn ném mình vào cuộc sống. Tự trang bị cho mình những kỹ năng cần thiết. Tự chăm sóc bản thân, tự nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, lái xe, ngoại ngữ…Và ti tỉ những kỹ năng giúp tôi trở thành một chú “gà rừng”.
Tôi đi xa quá rồi. Quay lại sự cố mà hôm nay tôi gặp trong khi làm việc. Rời khỏi xưởng tại Bình Tân lúc 2h30. Tôi có mặt tại Bình Dương lúc 4h30.
Để đưa máy vào đúng vị trí anh chị chọn trong xưởng. Tôi cùng phụ dọn dẹp, quét dọn cho kịp thời gian. Vì lúc này trời cũng đã sập tối, mà đường về của tôi thêm phần cũng hơi xa.
Tiếp đó, tôi leo lên xe tải đang đâu phía trước đường. Đẩy máy về phía cửa để xe nâng đưa vào xưởng. Đi kèm máy, là một máy bơm hơi loại lớn. Sau khi, đưa máy bơm hơi tiến sát cửa xe tải. Tôi ngồi sát đó, quay lưng vào để hạ chén nâng của máy in xuống.
Tôi đang lúi cúi ngồi vặn ốc chén nâng máy in. Thì phía ngoài này, anh chủ lái xe nâng tới. Nâng máy bơm hơi lên để đưa xuống trước. Nào ngờ, máy bơm không giữ thăng bằng được. Trượt ra ngã xuống một cái đùng. Lúc này tôi như chết điếng!. Chỉ trong gang tấc nữa thôi là tôi nằm bẹp dí dưới cái máy đang nằm ngã nhào này rồi.
Tôi đưa mắt nhìn sang anh chủ đang ngồi trên xe nâng. Gương mặt anh hơi hoảng. Anh nhìn tôi và chỉ biết cười trừ cho xong chuyện.
Nhìn cách anh sử dụng xe nâng một hồi. Tôi phát hiện ra tay nghề lái xe nâng của anh còn rất yếu và thiếu kinh nghiệm. Anh nâng máy lên mà không báo với tôi biết. Được đào tạo từ trên ghế nhà trường. Tôi có những kỹ năng quan sát và giữ an toàn cho bản thân. Những kỹ năng này đã theo tôi và cứu sống mình trong rất nhiều tình huống.
Khi ngồi hạ chén nâng máy in. Theo bản năng, dù quay mặt vào phía trong để làm. Nhưng tôi ngồi lọt người vào phía sau máy, để giữ an toàn. Nên pha vừa nãy lúc cái máy bơm hơi ngã nhào về phía tôi. Đụng ngay sát vào cái máy in. Do khi đó tôi đã ngồi lọt thỏm ở phía trong máy. Nên giữ được an toàn cho bản thân, may mắn là mình không bị gì.
Giờ phút này, khi nghĩ và viết về những điều như vừa xảy ra với tôi. Tôi biết ơn “thần may mắn”, cũng có thể là trời, Phật, hay ông bà tổ tiên đã nâng đỡ tôi.
Hay cũng có thể là bản năng của một chú “gà rừng” đã cứu lấy tôi…
Chúc bạn trở thành một chú “gà rừng”.
Tuổi trẻ!
Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.
© copyright 2022