42
10312

Gửi Đến Em

 5:00 AM, Sài Gòn ngày 22 tháng 06 năm 2019.

Gửi đến em, người em trai của anh.

Vậy là chỉ vỏn vẹn bốn ngày nữa là em bước vào kỳ thi THPT. Đây là kỳ thi quan trọng trong cuộc đời mỗi người chúng ta. Nó là bước ngoặc để mở toang khung trời ước mơ. Chắp thêm cho ta đôi cánh để bay vào đời.

Ngày đó anh hai cũng vậy, cũng phải trải qua giai đoạn này. Nhưng anh hai thì không có ai định hướng cuộc đời mình. Ba mẹ thì làm nông, cái nghề mà tý cũng sự vất vả của ba mẹ rồi. Cứ cặm cụi “ bán mặt cho đất, rồi bán lưng cho trời”. Nhưng anh hai rất hạnh phúc khi mình được làm con của ba mẹ. Được yêu thương, chở che. Trong sự tận tụy, hy sinh vô bờ bến của ba mẹ.

Có một điều mà ba anh em mình vẫn hay nhắc nhau: “sinh ra trong nghèo khổ không phải là lỗi của mình, mà chết đi trong nghèo khổ. Đó mới chính là lỗi của mình”.

Thiền Viện Trúc Lâm, Đà Lạt 25.02.2023

Ảnh chụp cùng các em.

Chính bản thân ta phải gửi gắm giấc mơ vào đôi tay của mình. Nỗ lực một cách ngoan cường, từng chút, từng chút một.

Những ngày tháng cuối ấy, rất nhiều câu hỏi cứ lan man xuất hiện trong đầu anh hai. Rồi mình sẽ đi về đâu? Rồi mình sẽ làm gì?. Rồi 70 tuổi mình sẽ là người như thế nào?. Anh hai theo bạn bè, lao đến những buổi ôn thi từ ngày này qua ngày khác. Giống như cả tháng nay Tý ôn ở trường vậy.

Rồi anh hai cứ lao đi, cứ lao đi nhưng chưa biết mình sẽ như thế nào. Đi học, rồi làm thêm, làm gì cũng hết mình với nó. Anh hai gặp được rất nhiều những con người tốt. Được đi, được trải nghiệm nhiều nơi. Duyên lành, anh hai được làm con của phật, được học theo những điều phật dạy. Từ đó dần hình thành cho mình một cách sống hướng thiện. Để thay đổi con người mình mỗi ngày một tốt hơn.

Anh hai đọc được ở đâu đó rằng: “một cây sồi nặng ba tấn, cũng bắt đầu từ một hạt mầm chỉ nặng vài trăm gram”. Anh hai và Tý không phải là con ông, cháu cha. Cũng không phải mang trong mình dòng máu anh hùng, dòng dõi hoàng gia hay là con cháu của bậc vỹ nhân nào đó.

Tuy nhiên, chúng ta đều có một niềm khát khao giống nhau. Đó là muốn trở nên có ích cho gia đình, xã hội. Con người người của mình sẽ tốt hơn, hoàn thiện hơn ngày hôm qua dù chỉ một chút thay đổi nhỏ. Và mỗi ngày mỗi thành công hơn. Anh hai  tin chắc rằng nó đã có sẵn, đang nằm ngủ yên trong mỗi tế bào của chúng ta.

Đợt rồi có duyên, Tý được lên Đà Lạt. Nghe tý kể về những điều mà tý trải nghiệm được, học được sau chuyến đi. Anh hai thấy mừng và vui lắm, Tý thấy không??? Ngoài kia chỉ một hạt giống nhỏ khi gieo xuống đã trở thành cây to lớn cho hoa, cho trái giúp ích cho đời.

voquyen

Chợ Đêm Đà Lạt cùng các em.

Giờ là đến lượt chúng ta, làm tốt phần việc của mình, hãy cho phép tế bào, suy nghĩ, kiến thức, trình độ, trải nghiệm… nó xảy ra từng chút một, từng bước một, chậm thôi rồi thành quả tuyệt vời sẽ đến.

Mỗi dấu chân ta đi qua là vị trí đánh dấu trên hành trình về đích. Quá khứ, nỗi lo chỉ làm niềm vui ngày ấy của chúng ta thêm ý nghĩa.

Chỉ cần nỗ lực chúng ta có thể hoàn thành ước mơ của mình, trở thành anh hùng của chính mình. Cuộc đời này mới không nếm trải sự hối tiếc. Trên chặng đường thực hiện giấc mơ, không phải ai cũng vượt qua được những vấp váp và thất bạị. 

Ai cũng đều đứng trước xuất phát mang tên “tuổi trẻ”. Nhưng có người thành công, có kẻ thất bại, chỉ khác nhau ở chỗ chúng ta có vượt qua được những vấp váp hay không???

Anh hai chúc Tý có một kỳ thi thật tốt!                                                          

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2019

www.voquyen.com

Show Comments

No Responses Yet

Leave a Reply