25
60

Can Trường

Sài Gòn, ngày 27 tháng 12 năm 2021.

Chào bạn,

Khi tôi ngồi đây, và viết ra những cảm nhận của mình. Thì cũng là lúc một ngày tròn đầy nữa sắp đi qua. Ngày hôm nay của bạn thế nào nhỉ?. Tôi biết rằng mỗi người chúng ta ai cũng có một hành trình riêng.

Mỗi người có một công việc, mỗi người có một gia đình…Và mỗi người có một ước mơ, hoài bão. Những nỗi trăn trở, muộn phiền trong lòng.

Tôi cũng vậy!. Và chính những lúc ngồi suy niệm mỗi ngày. Tôi bất giác thấy lại hình ảnh của mình ở những ngày tháng đã qua.

Và từng bước chân tôi đang đi trên hành trình của mình mỗi ngày. Liên tục đẩy tôi đến những giới hạn cao hơn. Tất cả đều nằm ngoài sức chịu đựng, và vượt khỏi giới hạn hiểu biết của tôi.

Tôi biết trong lúc này, sẽ có những người thương tôi. Tin tưởng, ủng hộ, và nâng đỡ tôi. Sẽ buồn lòng vì tôi vẫn chưa làm được những gì mà tôi đã nói.

Dù biết rằng, những gì tôi đang thấy và cảm nhận được lúc này. Đó cũng chính là giới hạn nhận thức hiện tại của chính tôi.

Bản thân tôi cũng đã suy sụp trong một thời gian. Thời điểm mà tôi ở một chỗ, không ra ngoài để buôn bán được. Bản thân phải sống nương nhờ nơi người khác…Tôi như rớt xuống một vũng lầy, nơi không một ai có thể đưa tôi lên. Ngoại trừ chính tôi!

Chính điều đó đã đẩy bản thân tôi vươn lên. Như một hạt mầm, tôi chọn vươn mình khỏi tối tăm của xình lầy. Để tìm ánh sáng cho cuộc đời mình.

Trên đường đi về Cà Mau, hôm vừa qua. Hình ảnh mà tôi quay được khi ngồi trên xe. Tôi như được thấy lại chính mình của 4 năm về trước.

Lòng tôi phút giây này như se thắt lại. Tôi biết ba mẹ lo cho tôi lắm. Nhưng tôi nhất định sẽ can trường. Mỗi ngày tôi sẽ tinh tiến về phía trước. Tôi sẽ tận tâm học hỏi, miệt mài làm việc.

Sống một cuộc đời để ba mẹ sẽ tự hào về con.!

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2022

www.voquyen.com

Show Comments

No Responses Yet

Leave a Reply