38
88

Ngày Mưa

Sài Gòn, ngày 25 tháng 03 năm 2022.

Chào bạn,

Hôm nay, rệu rã sau một ngày trở về đến nhà. Cơ thể mình đã lên tiếng biểu tình. Mình không thể làm gì hơn nữa. Ngoài việc gác lại mọi thứ, để cho cơ thể được nghỉ ngơi. Nhưng để hoàn thành những gì mình cam kết. Mình xin gửi đến bạn một bài viết từ 2019.

Chúc bạn và gia đình một đêm an lành.!

voquyen.com
www.voquyen.com

Sài Gòn, ngày 27 tháng 07 năm 2019.

Bạn có tin: “Vào một ngày bạn buồn nhất, bầu trời sẽ đổ cơn mưa”.

Không phải tự nhiên mà tôi lại nói câu này. Thật sự đó là sự trùng hợp đến lạ lùng. Vào ngày thứ 7 tuần vừa rồi, tôi và Phong một người bạn của tôi có chuyến đi về Bà Rịa thăm gia đình Thiện. Trong ngày hôm đó, tôi có 5 đơn hàng phải giao. Và có một đơn hàng lớn, tôi bị hụt vốn để nhập hàng, rồi ship đi nhiều nơi xa.

Xung quanh, tôi tìm đến tất cả những người bạn của tôi để tìm sự giúp đỡ. Nhưng số tiền rất lớn, không biết xoay sở như thế nào. Tôi chìm trong bế tắc, nhưng tôi không bỏ cuộc. Tôi liên hệ từng người một để tìm sự giúp đỡ.

Tôi về Bình Tân, được sự giúp đỡ của vợ chồng anh Vũ. Tôi tìm xe và tiến hành giao tất cả các đơn hàng. 4h chiều, tôi trở về phòng trong cơn mệt lả. Chiếc bụng đói lúc này đã hết cồn cào vì đã qua cơn đói. Tôi vội tắm rữa và chạy ra phà cát lái. Lúc này Phong đã có mặt và chờ tôi hơn 1 tiếng đồng hồ. Phong cũng hiểu và cảm thông. Hai chúng tôi xuất phát về nhà Thiện. 

Vừa qua phà cát lái, đi được 1 đoạn thì trời mưa rất lớn. Mưa như thác đổ, trắng xóa, mù mịt không định vị được đường đi nữa. Từng cơn, từng cơn cứ táp vào mặt tôi. Rất đau, tôi đã khóc nhưng không phải khóc vì cơn đau do mưa táp vào mặt. Tôi khóc vì sự bế tắc, con đường mà tôi đang chọn thật sự gian nan và đầy thử thách.

Dưới cơn mưa mỗi lúc một nặng hạt hơn, chúng tôi vẫn cứ tiếp tục tiến về phía trước. Vì biết rằng cơn mưa này nhất định sẽ tạnh và bên kia có gia đình Thiện đang chờ chúng tôi. Cơn dài mưa ròng rã hơn 1h, tỉ tê vô vàn những cảm xúc xuất hiện trong đầu tôi. Tôi phải theo đến cùng với quyết định của mình.

Hôm nay, đã 1 tuần kể từ khi tôi về nhà Thiện. Trời Sài Gòn đón tôi dưới một cơn mưa thật dài. Tôi dầm mình trong mưa, cơn mưa không nặng hạt lắm. Những hạt mưa cứ rỉ rít kéo nhau rơi xuống, đủ làm lòng tôi thấy lạnh lẽo và trống trải. Một khoảng không vô tận xuất hiện, chúng như những đám suy nghĩ tiêu cực cứ bủa vây lấy tôi những ngày vừa qua. 

Vẫn như mọi ngày, một ngày của tôi thức dậy với một khát khao. Làm sao để bản thân mình tốt hơn ngày hôm qua và chinh phục được những mục tiêu của mình???

Tôi cũng như bao con người khác trên trái đất này. Vẫn thức dậy, lao động và học hỏi từng ngày. Tôi trân trọng, và trân quý từng phút giây mình được sống. Mong sao từng giây phút trong cuộc đời của mình trôi qua một cách có ý nghĩa nhất. 

7h sáng nay,  tôi từ Biên Hòa trở về, vì đêm qua tôi leo núi Châu Thới và ngủ lại nhà dì 7.

9h20 tôi có mặt tại xưởng bên Bình Tân và hỗ trợ các anh đi sữa máy tại công ty Bita’s. Máy có sự cố 3 ngày rồi nhưng anh em chưa xử lý được. Vì do ngày trước máy này tôi làm điện nên các anh tìm chưa ra bệnh. Máy chạy, vận hành mọi thứ êm xui.

12h30 trưa, tôi đi tham dự hội trợ triển lãm máy ngành in bên trung tâm hôi nghị Phú Thọ. Rất nhiều máy với công nghệ mới nhất có mặt tại nơi đây. Tôi tham quan từng gian hàng và cập nhật cho mình được những công nghệ mới xuất hiện bây giờ. Hầu như là công nghệ đến từ Trung Quốc.

3h30 chiều. Tôi có hẹn với Hoa, lớp trưởng cấp hai của tôi. Tranh thủ lúc Hoa chưa tới, tôi gọi điện cho những khách hàng cũ để hỏi thăm họ về chất lượng chậu. Và xin họ hình ảnh sau khi trồng cây để bổ sung lên web bán hàng của mình. Mỗi vị khách khi tôi gọi, hầu như họ không xem tôi là người bán hàng. Họ tận tình chia sẽ cho tôi về cách làm sao bán chậu? Rồi chậu của em phải đục lỗ phần đáy thoát?. Rồi em ơi lấy thêm cho chị 10 cái nữa nha?…

voquyen.com
Hoa và những người bạn. (Đà Lạt 2017)

Dường như không có khoảng cách khi tôi tiếp xúc với mấy chị. Tôi thấy mình thật may mắn, yêu mến và say xưa với nghề làm kinh doanh. Tôi phải làm được, nhất định tôi sẽ làm được. Tôi sẽ làm đến nơi, đến chốn. Làm trong sự quyết tâm, và nỗ lực hết mình với con đường làm kinh doanh. Phải loại bỏ hết đám suy nghĩ cỏ rác ra khỏi mình, trang bị cho mình một nguồn sống tích cực nhất.

4h hơn chiều, Hoa có mặt và chúng tôi kể cho nhau rất nhiều câu chuyện mà chúng tôi trải nghiệm được. Vui có, buồn có, tích cực có, tiêu cực có. Vì rất lâu rồi chúng tôi mới gặp được nhau, và câu chuyện cứ thế tiếp tục diễn ra. Lâu rồi tôi chưa được than vãn với ai??? Hôm nay đúng dịp rồi, có người ngồi nghe mình than rồi. Tôi ngấu nghiến nói, cảm giác như mình nấu nguyên một lò than cho lớp trưởng nghe.

Mới đó, mà thấm thoát mà đã 6h30 chiều. Tôi đưa Hoa ra bưu điện SG để hoa gửi những tấm thiệp cho những người bạn xa lạ mà chưa biết họ là ai?. Họ đến từ đâu?. Hoa tham gia một chương trình, trong chương trình này người tham gia sẽ chụp những tấm ảnh về quê hương mình. Rồi ghi lên đó một câu chuyện mà mình gặp trong cuộc sống hàng ngày. Rồi gửi chúng cho nhau. Và câu chuyện chiều nay cũng được Hoa ghi lên một tấm thiệp. 

Câu chuyện chiều nay được Hoa ghi lên thiệp.

Hai đứa dầm mưa, vòng qua quận 5, quận 10, rồi đến quận một. Tới nơi thì bưu điện TP đã đóng cửa vì hôm nay là thứ bảy. Nơi đây chỉ làm việc đến 6h chiều. Ngày thường thì họ làm việc đến 7h.

Tạm biệt Hoa, tôi trở về Phòng và ngồi viết ra những dòng suy nghĩ này. 

Cảm ơn bạn đã dành thời gian quý báu để cùng mình đọc hết những điều này.

12:08 PM, 28.07.2019

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2022

www.voquyen.com