47
73

Tuổi Trẻ Là Hữu Hạn

Thị Trấn Hà Trung – Thanh Hóa, ngày 16 tháng 10 năm 2019.

Tôi đang có mặt tại thị trấn Hà Trung tỉnh Thanh Hóa. Một vùng quê yên bình, tĩnh lặng. Rời xa cái không khí hoạt náo thường ngày của cuộc sống và công việc kinh doanh tại Sài Gòn. Giữa không gian tứ bề yên ắng này, kèm thêm một chút âm nhạc từ chiếc điện thoại. Tôi xin chia sẽ một vài cảm nhận trong chuyến đi núi Bà Đen vừa qua.

voquyen.com
Sân bay Thọ Xuân – Thanh Hóa.

HÀNH TRÌNH CHINH PHỤC ĐỈNH NÚI CAO 986m

Nghe thì tưởng chừng rất đơn giản. Nhưng để chinh phục đỉnh núi này thì không hề đơn giản một chút nào! Tại sao tôi lại nói việc chinh phục đỉnh núi này lại không đơn giản???

Núi Bà Đen là ngon núi cao nhất ở khu vực Nam Bộ, với độ cao 986m nằm tại tỉnh Tây Ninh. Từ ngã tư Thủ Đức đi đến núi là 110km, nếu đi xe máy thì mất khoảng 2h. Do hành  trình đi về trong ngày, với mục tiêu chinh phục đỉnh núi.  Nhóm quyết định khởi hành lúc 4h sáng tại Sài Gòn để kịp thời gian.

7h hơn sáng, sau 3h di chuyển, ăn sáng và nghỉ ngơi nhóm có mặt tại chân núi. Khác với mọi ngày, bầu trời sáng nay sương mù phủ trắng khắp mọi nơi. Che phủ cả ngọn núi cao sừng sững.

Ngọn núi cao ấy vẫn đứng đó, chỉ có điều rằng mắt ta không thể thấy được vì sương đã phủ lấy. Ngay chính trong bản thân ta cũng vậy, tại sao chúng ta lại tự giới hạn những năng lực của bản thân mình thông qua định kiến của người khác. Tại sao ta không cho phép mình dám mơ những điều lớn lao và vĩ đại???.

Ta cứ mãi sống trong lớp sương mù định kiến do người khác đặt ra. Cứ mãi khép mình lại để làm gì?. Ta chỉ có một lần để sống trong đời mà!. Dù cho có bị sương mù che khuất, nhưng ta hãy cứ sừng sững, vững chãi như ngọn núi kia. Rồi khi nắng lên, lớp mây mù kia sẽ bị xua tan và ta sẽ sống một cuộc đời mà ta muốn.

voquyen.com

Lan man một chút thôi, giờ thì quay lại việc leo núi nào! Hành trình leo núi bắt đầu từ khi tôi đặt đôi bàn chân lên những bậc thang đầu tiên. Trên những bậc thang ta quan sát được lớp rong rêu theo thời gian phủ lên những bậc thang này ngập tràn sắc xanh.

Sau 30 phút, kể từ khi đặt bước chân đầu tiên lên các bậc thang. Tôi có mặt tại Linh Sơn Thiên Thạch Tự. Chùa tọa lạc tại vị trí khoảng 400m trên núi cao với dáng vẻ uy nghiêm và tráng lệ.

Linh Sơn Thiên Thạch Tự
Linh Sơn Thiên Thạch Tự.

Tôi cảm nhận rằng, để có một công trình tráng lệ như thế này thì trải qua biết bao nhiêu thế hệ cha ông đi trước. Vác từng bao xi măng, từng khoanh sắc… đến chảy cả máu trên đôi vai. Để  đến hôm nay tôi được đến nơi đây và thấy được những điều tuyệt mỹ từ đôi bàn tay con người tạo nên.

ĐẦU RÙA TRÊN NÚI.

Mon theo phía sau chùa, tiếp tục leo lên thêm 30 phút nữa sẽ đến vị trí đầu rùa. Lúc này, địa hình khó đi hơn nhiều. Trước mặt chúng tôi là một con đường dốc dựng đứng với những tảng đá to, nhỏ khắp nơi. Việc này cần một đôi chân khỏe, một đôi giày bám đá để đảm bảo sự an toàn. Nếu không cẩn thận ta có thể trượt và té ngã, rất nguy hiểm.

dauruatrennuibaden
Đầu Rùa trên đường lên núi.

Vì sao gọi là Đầu Rùa???

Tới một đoạn dốc dực đứng khựng, phóng tầm mắt lên trên có một hòn đá từ trong vách núi hướng ra bên ngoài khoảng 5m. Giống hệt như đầu rùa đang ngước mặt nhìn về phía đồng bằng.

Từ đây, leo tiếp thêm 30 phút nữa là sẽ chinh phục đỉnh núi nha! Lúc này địa hình không còn đá như đoạn trước nữa. Nhưng vì đêm qua trời mới mưa xong, đường rất trơn và khó đi vô cùng. Chỉ một sơ xuất nhỏ là sẽ bị trượt và té. Việc này cần ta phải rất thận trọng trên từng bước, phải thật chắc chắn trên từng bước chân.

Sau 1h30 đi, mồ hôi đã ướt hết áo, mình mẩy đã lắm lem bùn đất.Khi đôi chân đã bắt đầu mỏi. Cũng là lúc chúng tôi có mặt tại cột mốc 986m của núi bà đen.

cộc mốc 986m núi Bà Đen.
Cộc mốc 986m núi Bà Đen.

Tôi đưa đôi mắt nhìn về phía hồ Dầu Tiếng bên phía xa xa. Từ đây tôi có thể quan sát từng khúc cua uốn lượn của hồ, các đám mây cứ lơ lửng trên đầu tôi.

Chỉ cần một thoáng nhẹ, là sương mù giăng phủ toàn bộ. Chúng trùm lấy tất cả mọi thứ, rồi lại tan đi.

Mẹ thiên nhiên ấp ôm vạn vật, một sắc xanh của rừng, một nền trời trong xanh với mấy trắng lơ lửng bay trên đầu. Đất trời vẫn ôm lấy tôi, tôi thầm nghĩ. Mong sao, mọi người cùng chung đôi tay để bảo vệ và gìn giữ lấy sự tuyệt vời. Mà mẹ thiên nhiên đã ban tặng cho chúng ta.

Bởi, khi trên đường leo lên núi tôi rất buồn khi thấy. Chai nhựa, bao bì ni lông vung vãi rất nhiều ở hai bên đường. Những cây cổ thụ to trên đường đi bị các bạn khắc lên thân cây, rồi các tảng đá lớn các bạn vẽ lên…

Chuyến đi lần này của chúng tôi. Núi Bà Đen đang được bê tông hóa, tượng phật 15 tầng, cao 80m đang được khởi công xây trên đỉnh núi. Có thể sau này các thế hệ con em của tôi. Chúng sẽ không còn thấy được những điều đẹp đẽ mà mẹ thiên nhiên đã ban tặng. Đó là do chính chúng ta đang phá hủy chúng từng ngày.

Chúng tôi men theo đường cột điện trở xuống để kết thúc hành trình leo núi. Nhưng mọi việc diễn ra như có một ai đó sắp đặt trước. Chúng tôi bị lạc vào đường dẫn nước, đường rất khó đi và nguy hiểm. Bởi đường trơn trợt, có nhiều hố sâu và sắt thép của các đường ống.

Đoạn đường xuống rất dốc, nếu không cẩn thận bị trượt chân. Tôi sẽ ngã và đập người vào các cạnh sắt nhọn của đường ống điện. Đi được ¼ đoạn đường trở xuống. Chúng tôi nghe được tiếng nói của các nhóm khác cùng xuống núi. Biết là mình đã đi sai đường, nhưng cũng không thể nào quay lại đường cũ được nữa.

Chúng tôi đi lần theo càng âm thanh phát ra từ các nhóm khác. Cắt ngang con đường chúng tôi đang lần theo là một con đường lớn, “đúng đường rồi”.

Mừng đến phát khóc, nếu đi tiếp con đường lúc nãy thì tôi không biết liệu có chuyện gì xảy ra không???

Tôi thầm cảm ơn các nhóm xung quanh vì cuộc nói chuyện của họ! Nhờ đó mà chúng tôi tìm ra được đường xuống núi. ¾ chặng đường xuống núi, cái chân trái của tôi nó rất đau và không còn nghe theo lý trí tôi kiểm soát nữa.

Tôi cố gắng gượng từng bước chân, ở mỗi bước chân thời điểm này vô cùng khó khăn. Tôi cắn chặt môi cố bước và suy nghĩ rằng mình không thể dừng lại ở đây được.

Tôi nghĩ: “mày có thể làm được mà, còn quãng đường ngắn nữa thôi mà”.

Và các bạn thấy đó, tôi đang ngồi đây và viết ra những điều mà mình đã đi qua.

Sau chuyến đi này, tôi càng khắc ghi sâu sắc hơn. Sức khỏe là điều quý giá nhất trên đời mà chúng ta có. Với một đôi chân khỏe, một đôi mắt sáng, một ý chí kiên cường,… chúng ta có thể chinh phục tất cả mọi thứ. Dù đó có là điều khó khăn đến thế nào đi nữa!

Núi Bà Đen - 2019

Chúc các bạn thật nhiều sức khỏe để làm những gì mình hằng mong ước, hãy sống một cuộc đời thật ý nghĩa bạn nhé!

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2019

www.voquyen.com

Show Comments

No Responses Yet

Leave a Reply