Sài Gòn, ngày 30 tháng 11 năm 2022.
Chào bạn, chúc bạn và gia đình một đêm an lành, bình an, đong đầy thật nhiều dư vị của hạnh phúc.
Một ngày tròn đầy nữa trong đời mình chuẩn bị khép lại. Hôm nay, ngày cuối cùng của tháng 11 năm 2022. Mình có mặt tại công ty. Cuối ngày, mình hòa mình vào trận banh cùng với mọi người. Suốt nhiều tháng nay, có cả em trai mình tham gia trận banh cùng mình. Và có một thói quen chẳng thể thiếu với mình mỗi ngày. Đó là giờ phút này, nơi góc quen của chính mình. Mình ngồi đây, nhìn lại, phản tư và lưu lại đây muôn vàn những cung bậc cảm xúc đi qua trong tâm trí mình.
Ngay lúc này, mình rưng rưng trong mạch cảm xúc khi vừa đọc lại những dòng chữ do chính mình viết trong sổ nhật ký. Vậy là một năm vô giá trong đời mình vừa đi qua. Vào ngày này của một năm trước, mình ngập ngụa trong hàng tá những vấn đề. Thế giới của mình khi ấy như chìm sâu vào bóng đêm. Mình lạc lỏng, chơ vơ, hoang mang, lo lắng, trầm mặc…Và mình đã rơi vào trầm cảm.
Mình hay nghe các thầy dạy rằng: “không bùn thì cũng không sen“. Nhờ có bùn nên mới có sen. Mình biết ơn vô cùng đến tất cả mọi chuyện đã qua. Chính nhờ những lúc khó khăn, thử thách muôn trùng đã tôi luyện cho mình thêm vũng vàng, điềm tĩnh. Và hạnh phúc xiết bao khi mình vẫn ở đây. Ngày ngày, mình vẫn cặm cụi, kiên trì, bền bỉ từng bước chân tiến về phía trước trên cuộc hành trình đời mình.

“Vạn vật sẽ thay đổi, ngày hôm nay có thể người đó đến với con một cách chân thật và hết lòng. Nhưng ngày mai, họ sẽ rời đi vì không còn cần đến con nữa. Vậy nên con sẽ tùy duyên, sống thong dong. Nỗ lực hết mình trên con đường mà con đang bước. Rồi mọi chuyện tốt đẹp sẽ đến, rồi con sẽ tốt hơn, bản lĩnh và đong đầy hơn”. Những dòng tâm tư, mình để trong ngoặc kép này. Tuy không nằm trong bài viết mà mình sắp chia sẻ cùng bạn bên dưới. Nhưng cũng là một đôi dòng mà mình vừa đọc được từ một trang gần kề trích từ nhật ký. Mình xin viết lại trên Blog.
Cảm ơn bạn đã đọc đến đây!.