43
62

Luôn Mãi Có

Sài Gòn, ngày 06 tháng 01 năm 2022

Chào bạn,

Tôi biết cuộc sống không phải lúc nào cũng diễn ra theo đúng với ý mình.

Những lúc như vậy, tôi rơi vào tuyệt vọng. Cảm giác đau đớn, chán chường đến tận cùng. Một cảm giác thật khó chịu, nó len lõi vào đến tận tâm can tôi.

Tôi chỉ thầm ước có phép mầu nhiệm xuất hiện. Có một ông tiên, hay một ông bụt nào đó bước đến. Và ban phép mầu nhiệm cho tôi được quay về những ngày tháng của trước đây. Để tôi được ung dung, tự tại. Trong đầu chỉ biết nỗ lực học hết mình, làm việc hết mình…

Và cũng có những lúc, một mình trôi dạt giữa biển người đông đúc trên đường trở về nhà. Sau một cuộc hành trình liên tục gần 24h. Toàn thân tôi mệt nhoài, rã rời. Trong vô thức, trong đầu tôi khi ấy xuất hiện những câu hỏi.

“Rốt cuộc thì mình là ai giữa triệu triệu con người này?, Giá trị của mình là gì đây?, Vì sao mình không chọn lối đi như bao bạn bè khác?…”

Bất giác, trong người tôi nấc nghẹn lên. Tôi như vỡ òa. Dòng nước mắt nóng hổi lăn dài trên hai má. Đâu ai có thể ngăn cản mình mơ ước. Đâu ai có thể bẻ gãy được đôi cánh tuổi trẻ, hoài bão, nghị lực, những giá trị sống, và bản thể của mình cơ chứ?.

Có thể mình mất hết tất cả. Và có thể mình đang rơi xuống đáy sâu của vực thẳm. Nhưng mình vẫn còn chính bản thân mình ở đây mà.

Mình cần bình tĩnh, liếm láp vết thương. Đứng dậy, tìm lối ra, và tiếp tục bước. Rồi những ước mơ của mình sẽ thành hiện thực.

Như chim phụng hoàng lửa. Để hồi sinh nó phải chịu đớn đau. Lao mình vào lửa, tự đốt cháy bản thân.

Để những tháng năm còn lại trong đời. Tôi được sống một cuộc sống như chim phụng hoàng kia. Đây là lúc tôi phải chấp nhận lao vào lửa để tự đốt mình.

Và từ trong tro tàn, tôi nhất định sẽ hồi sinh thật rực rỡ!.

Chúc bạn sống thật rực rỡ!

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2022

www.voquyen.com

Show Comments

No Responses Yet

Leave a Reply