39
75

Cơn Mưa Trưa

Sài Gòn, ngày 22 tháng 03 năm 2022.

Chào bạn,

Chúc bạn và gia đình mình một đêm an lành, bình an.!

Một ngày của bạn trôi qua như thế nào?.

Trưa nay lúc mình ăn trưa, trời Sài Gòn bất chợt đổ cơn mưa thật to. Mưa rả rích, trắng xóa cả bầu trời. Ngồi ăn trưa. Nhìn xuống dòng xe đang vội vã đội cơn mưa phía bên dưới đường. Mình nấc nghẹn. Lòng mình trào dâng lòng biết ơn bữa cơm trưa nay. 

voquyen.com

Bởi rằng, hình dung của một cậu nhóc ngây ngô bất giác ùa về trong lòng mình. Cậu nghe theo tiếng nói bên trong mình. Cậu rời khỏi một môi trường vô cùng an toàn, bình yên, đủ đầy mọi thứ. Để vào được môi trường này đó là một quá trình. Bản thân cậu đã phải rất nỗ lực, cố gắng. Nhưng cậu vẫn quyết chí rời đi.

Cậu lao vào dòng đời. Tập tành, bập bẹ đi bán từng cái chậu. Trên yên xe, phía sau là vài cái chậu mẫu. Rong ruổi hàng trăm cây số từ Sài Gòn, đi các tỉnh lân cận mỗi ngày. Cảm giác oằn mình dưới cơn mưa. Cậu lạnh tới độ run người. Cậu bỏ bữa vì sợ không kịp giờ. Lúc mới ra đi bán, cậu còn ôm thêm 1 Job bên ngoài nữa. 

voquyen.com

Một kỷ niệm mãi mãi cậu chẳng thể nào quên trong suốt cuộc đời mình. Ngày đó, cậu rời Intel để dấn thân vào con đường kinh doanh. Nhưng cậu vẫn giữ công việc kỹ thuật điện – tự động hóa. Để nuôi thân, trong những ngày đầu mới chập chững đi bán. Mỗi trưa, cậu có thời gian nghỉ trưa 60 phút. Trong thời gian này, cậu tranh thủ phi xe sang bên xưởng ép chậu. Lấy chậu mang về chỗ làm.  Để sáng hôm sau, trên đường đi làm. Cậu giao sang cho khách. 

Bữa đó, cậu xong việc vào lúc 8h tối. Đó là một đêm mưa tầm tã. Như mọi ngày, cậu chở chậu về. Trên đoạn đường về nhà. Cậu suýt dừng lại tất cả mọi chuyện sau vụ va quẹt xe. Cậu té trượt dài trên đường. Quần áo cậu rách bươm. Tay cậu, chân cậu, hông cậu rỉ máu. Dưới cơn mưa, con đường về nhà cậu sao xa thăm thẳm. Nước mưa len lỏi thấm vào chỗ bị trầy. Cậu cắn chặt môi. Dòng nước mắt cậu hòa chung với nước mưa.!

Không ai khác, cậu nhóc ấy. Chính là hình ảnh, con người của mình cách đây hơn hai năm trước. Từ khi mình chọn bước đi trên con đường của chính mình. Thế giới quan trong mình dường như thênh thang rộng mở. 

Mình không chọn sống một cuộc sống làng nhàng, buồn tẻ. Mình chọn dấn thân, trải nghiệm. Tìm ra lẽ sống đúng của mình. Sống có ích, có giá trị. Bởi mình biết rằng, ai sinh ra trong đời cũng có một hành trình, một sứ mệnh riêng. Và lẽ sống của mỗi người. Chỉ có duy nhất chính bản thân người đó tìm ra. 

Và một điều quan trọng mà mình hay đề cập đến trong các bài viết. Đó là thời gian. Thời gian không dừng lại để chờ chúng ta đâu. Nếu ngày hôm nay bạn thờ ơ với chính cuộc đời mình. Thì cái giá mà bạn phải trả cho mỗi giây phút thờ ơ bây giờ. Là hàng giờ hối tiếc vào mai sau

voquyen.com

Mình viết ra đây là những trải lòng. Những gì mình cảm nhận, chắt rút, chiêm nghiệm ra được. Sau những lần va vấp, đớn đau. Chứ không có ý dạy đời, dạy đạo. Bởi bản thân mình hiện giờ vẫn còn ngập ngụa trong những vấn đề. Nhưng tất cả những vấn đề mà hôm nay mình đang có. Đó là những bài học để mình thay đổi, hoàn thiện bản thân. Để thành tựu được tất cả những giấc mơ trong đời mình. Là điểm tựa thật vững chắc cho những người thân thương bên mình.

Cảm ơn bạn đã dõi theo đến đây. Mình chúc bạn tìm ra lẽ sống của riêng mình.!

Xin cảm ơn tất cả mọi điều, đã đến, đang đến và sẽ đến trên con đường mà mình đang đi. 

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2022

www.voquyen.com