Lửa thử vàng, gian nan thử sức mạnh.

26
34

BÀI HỌC MỖI NGÀY

Sài Gòn, ngày 17 tháng 06 năm 2022.

Chào bạn,

Chúc bạn và gia đình mình một đêm an lành, hạnh phúc.

Hôm nay, mình may mắn được có dịp được làm việc. Được trò chuyện. Với rất nhiều con người. Có người trẻ hơn mình. Có người trạc tuổi mình. Có người lớn hơn mình độ vài tuổi. Và cũng có những người đi trước mình cả thế hệ. Gắn với mỗi người là một hình hài, mỗi giọng nói, một cái tên và một danh vị. Không ai giống ai cả. Và đây cũng là dịp may hiếm có, khi mình được quan sát trực tiếp, cận cảnh cách mà mọi người tương tác qua lại với nhau.

Đọc tới đây, bạn có thắc mắc tại sao mình lại viết điều này không?. Chỉ là tương tác giữa con người với con người. Ai chả phải tương tác mỗi ngày. Từ lúc thức dậy, cho tới khi đi ngủ ai nấy cũng phải tương tác qua lại với nhau. Nó diễn ra bình thường như việc hít thở không khí. Có gì mà phải quan sát trực tiếp, rồi còn cận cảnh nữa chớ. Định chém gió hay gì hả chủ thớt!. 

Xin thưa, là hôm nay mình được gặp những nhân vật quan trọng của những tổ chức lớn. Trong đó có bác giám đốc tại chỗ mình đang làm. Mình có mặt ở đây cũng mấy tháng rồi. Ngó nghiêng miết, mà nay mới thấy bác xuống. Ban đầu mình cũng không nhận ra bác đâu. Phần vì mình đang thực hiện công việc của mình. Phần vì phủ phục xung quanh là quá trời người. Mãi một lúc, mình quan sát được và hỏi một anh đồng nghiệp thì mới biết đó là bác giám đốc. Giờ thì mình càng thấm thía câu tục ngữ: ”Sông sâu tĩnh lặng, lúa chín cúi đầu”. Bác vô cùng bình dị và giản đơn.

Trong những tổ chức lớn mà mình được tiếp cận sáng nay. Tổng công ty Hàng Không Việt Nam là tổ chức mình ấn tượng nhất. Từ bộ trang phục họ mang trên người, cách họ làm việc, nói chuyện. Mang phong thái hào sảng kiểu dượng Tony. Đi thẳng vào vấn đề, quạch tẹt chốt luôn cái nào được. Cái nào chưa được. Không vòng vo, lòng vòng.

Mình xin dừng bài viết này lại ở đây, vì giờ này cũng đã quá 12h đêm!. Đôi dòng, mình viết lại cái quan sát được bự nhất trong ngày. Chứ mấy cái nhỏ nhỏ, chi tiết mình lưu lại trong sổ, trong đầu mình. Không viết lại, mốt là nó quên. Mấy tháng nữa đọc lại được bài này, là mấy cái bài học nhỏ nhỏ của hôm nay nó kéo về.

Qua ngày mai, tuổi trẻ này của mình rồi sẽ qua đi. Mình không thể sống lại tuổi trẻ của mình hôm nay. Mỗi ngày, mình luôn nhắc nhở tâm trí mình phải sống thật rực rỡ, trọn vẹn với tuổi trẻ mà mình đang có!.

Cảm ơn tất cả mọi nhân duyên trong đời mà mình đang may mắn có được. Từng bài học mình nhận được mỗi ngày. Mình bình an, hạnh phúc, và đón nhận tất cả mọi điều!.

Tuổi trẻ!

Biển rộng, trời cao cứ vẫy vùng.

© copyright 2022

www.voquyen.com